Nguyên Mãn: Sơ lược những biến cố trực tiếp và gián tiếp từng bước tiêu diệt GHPGVNTN trong và ngoài nước.
Sơ lược những biến cố trực tiếp và gián tiếp từng bước tiêu diệt GHPGVNTN trong và ngoài nước.
Ngược lại, đối với CSVN, tất cả các đảng phái chính trị, tôn giáo, tổ chức dân sự là kẻ thù, là những phần tử nguy hiểm, đe dọa sự an nguy cho chế độ. Cộng sản chủ trương chuyên chính vô sản, bạo lực cách mạng, hồng hơn chuyên. Điều này có nghĩa là tất cả các tổ chức quần chúng phải do CS lập nên, tuyệt đối chấp hành mọi đường lối của đảng và nhà nước. Chỉ có CS là đảng duy nhất được tồn tại và độc tôn nắm quyền lãnh đạo guồng máy chính quyền (điều 4 hiến pháp nước VNDCCH), còn các đảng phái và các tổ chức dân sự khác đặc biệt tôn giáo, nếu không phải do CS lập nên, đều bị diệt tận gốc trốc tận ngọn.
Trong hết các tổ chức quần chúng, phải nói Phật giáo, hay Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thông Nhất (GHPGVNTN) là đối tượng ưu tiên hàng đầu phải bị triệt tiêu vì Phật giáo bao gồm hầu như tuyệt đại đa số quần chúng (80% dân số). Để đạt được mục đích đó CSVN đã có những sách lược ngắn hạn và dài hạn nhằm xóa sổ Phật giáo kể từ khi chiếm được Miền Nam Việt Nam vào ngày 30/4/1975.
Sách lược tiêu diệt Phật giáo ngắn hạn: Bằng bạo lực:
Để tiêu diệt Phật giáo, ngay sau khi chiếm miền Nam năm 1975, CSVN giải tán tổ chức gia đình phật tử và cấm ngặt mọi sinh họat, bắt tất cả tăng ni hòan tục trở về đời sống dân dã, tịch thu tòan bộ tài sản của Phật giáo như cơ sở giáo dục, đại học Vạn Hạnh, trường trung học Bồ Đề, cơ sở từ thiện, cô nhi viện, chùa chiền, thiền viện, đất đai, v.v… . Cùng lúc CSVN đã bách hại những cao tăng Phật giáo, như tra tấn Thượng Tọa Thích Thiện Minh trong đồn công an đến chết (y như trường hợp tín đồ PGHH Nguyễn Hữu Tấn), bức tử hòa thượng Thích Trí Thủ bằng độc dược, thảm sát ni sư Thích Nữ Trí Hải bằng cách bố trí tai nạn xe cộ, bỏ tù và tuyên án tử hình hai Thượng tọa Thích Trí Siêu và thượng tọa Thích Tuệ Sỹ, bỏ tù Hòa Thượng Thích Huyền Quang, Hòa Thượng Thích Quảng Độ, thượng tọa Thích Nhật Ban, đại đức Thích Không Tánh, đại đức Thích Trí Lực, cư sĩ Nhật Thường, cư sĩ Đồng Ngọc, v.v…. Việc đàn áp Phật giáo xảy ra khốc liệt khắp cả nước đã bức bách 12 tăng ni phật tử tại Tu Viện Dược Sư Cần Thơ tự thiêu tập thể để đòi tự do tôn giáo vào năm 1975, hơn 40,000 Tăng ni phật tử xuống đường biểu tình tập thể ở múi cầu Tràng Tiền Huế vào 1993, v.v…
Khắp cả nước CSVN đã dùng cách cai trị bằng bạo lực rất tàn độc. Ở bất cứ nơi nào có sự chống đối thì CSVN vu chụp tội phản động, bôi nhọ danh dự cá nhân qua cơ quan truyền thông của đảng và nhà nước, tuyên án chung thân hay xử tử hình công khai trước công chúng, tạo nên một màn khủng bố, đe dọa ghê rợn làm tê liệt tinh thần phản kháng của quần chúng phật tử đối với nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.
Các tôn giáo khác cũng chịu chung một số phận như Phật giáo, nhưng mức độ ở mỗi nơi một khác tùy theo mật độ tín đồ nhiều hay ít.
Sách lược dài hạn: Bằng việc cài cắm nhân sự vào Giáo Hội
Vì sự đàn áp tôn giáo quá dã man của nhà cầm quyền CSVN, LHQ và các quốc gia Tây phương đã lên án mạnh mẽ, áp dụng những biện pháp trừng phạt ngoại giao và kinh tế, điển hình chính phủ Hoa Kỳ đã đưa CSVN vào danh sách Các Quốc Gia Đặc Biệt Đáng Quan Tâm (Countries of Particular Concern (CPC)) vì vi phạm tự do tôn giáo. Bị liệt kê trong danh sách này, các định chế ngoại giao, trao đổi mậu dịch và viện trợ bị hạn chế (một hình thức cấm vận – embargo) nên kinh tế VN trong thời kỳ 2 thập niên 1980’s-1990’s gần như kiệt quệ, cộng thêm CSVN phải trả nợ chiến tranh cho Nga Tàu và các nước Đông Âu. Hậu quả dân chúng khắp cả nước ăn bo bo, mặc áo quần bằng vải bao bố hay bao cát, đói khổ đến cùng cực. Để cứu chế độ khỏi bị sụp đổ, ngoài việc vơ vét tài sản của dân chúng miền Nam, CSVN đã mưu mô xảo quyệt bày ra màn lấy vải thưa che mắt thánh – cho ra đời tôn giáo quốc doanh – để bịp dân chúng và công luận quốc tế: Việt Nam có tự do tôn giáo. Nhưng mục đích của việc này là tiêu diệt tôn giáo theo phương châm “nhổ cỏ phải nhổ tận gốc”.
Vào năm 1981, qua âm mưu tiêu diệt Phật giáo (GHPGVNTN), Đỗ Trung Hiếu, một huynh trưởng Phật tử ở tỉnh Khánh Hòa đi theo Việt Cọng, đã làm quân sư giúp CSVN đẻ ra Giáo Hội Việt Nam (GHVN), dựa trên nền tảng chủ nghĩa xã hội, đặt dưới sự chỉ đạo của Ban Tôn Giáo và Mặt Trận Tổ Quốc, buộc các vị thuộc Hội Đồng Giáo Phẩm GHPGVNTN, tu sĩ Phật giáo phải từ bỏ GHPGVNTN để gia nhập GHVN. (Sau này Đổ Trung Hiếu đã ăn năn chuyện tày trời này và đã từ bỏ đảng tịch). Có vài vị vì danh vọng, hoặc nuốn an thân tu hành nên đã bước sang con thuyền PGVN, nhưng còn nhiều vị rất bất khuất vẫn còn trung kiên ở lại với GHPGVNTN, sau này một số còn ở lại trong nước và môt số vượt biên ra hải ngoại.
Phật giáo hải ngoại:
Làn sóng di tản năm 1975, vượt biên tỵ nạn và di dân của người Việt ra các nước tự do lên đến hàng triệu người. Tất cả đã có cuộc sống ổn định về kinh tế nên nhiều người trở về với đời sống tâm linh, cội nguồn tôn giáo của mình và từ đó chùa chiền, thiền viện Phật giáo mọc lên khắp nơi. Nhu cầu thành lập VP2VHĐ GHPGVNTN là điều tất yếu. VP2VHĐ cũng đóng vai trò bảo vệ và hậu thuẩn cho Giáo hội trong nước. Trong chiêu bài “nhổ cỏ phải nhổ tận gốc”, CSVN đã tìm mọi cách đàn áp GHPGVNTN trong nước, nhưng không quên phải đối đầu với VP2VHĐ ở hải ngoại, nơi mà một số đông chư tăng ni phật tử tập trung đông đảo. Nếu để tập thể này đòan kết và lớn mạnh, nhà cầm quyền CSVN sẽ khốn đốn vì Phật giáo sẽ có đủ nhân lực, tài lực và sẽ lên tiếng bảo vệ cho việc tự do tôn giáo ở trong nước trước công luận quốc tế. Chính vì vậy CS phải tìm mọi cách phân hóa, chia năm xẻ bảy, và làm mất niềm tin của phật giáo đồ với chư tôn đức thuộc hàng giáo phầm Viện Tăng Thống, VP1 & VP2 VHĐ GHPGVNTN.
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam (Tổ chức Phật giáo Quốc Doanh):
Nhằm chứng minh với thế giới và phật tử nhẹ dạ Viêt Nam có tự do tôn giáo, CSVN đã cho thành lập đại học phật giáo để đào tạo tu sinh thay thế cho tăng lữ thuộc GHPGVNTN đã bị tống xuất ra khỏi chùa hoặc đã bị CS thuần phục. Đối tượng được đào tạo phải có lý lịch bần cố nông ba đời hoặc nhân thân cách mạng, phải được đào tạo qua các khóa học chính trị rất kỹ để thấu triệt triết thuyết Maxism-Leninism, tư tưởng Mao Trạch Đông, tư tưởng Hồ Chí Minh. Tu sinh phật giáo phải biết giảng pháp và tụng kinh thật hay để thu phục quần chúng phật tử, nhưng họ không cần phải giữ đúng giới luật của tu sĩ. Tại Việt Nam tu sinh nam nữ học chung và có thể đèo xe gắn máy chở nhau ngoài phố hoặc hò hẹn đi ăn với nhau như tình nhân hoặc như người bình thường (tại Việt Nam tỷ lệ phá thai trong ni giới rất cao. Lý do chính để có thể tiếp tục đóng vai tu sĩ, họ không được quyền sinh đẻ). Sau khi tốt nghiệp, nếu muốn đi nước ngoài để hoằng pháp do nhu cầu phật sự cao ở những nơi có đông đảo người Việt. Tu sĩ quốc doanh phải viết cam kết với Ban Tôn Giáo và sau đó phải trả lại tiền thế chân cả hàng chục ngàn đô trong một thời gian rất ngắn. Ngoài ra họ có nhiệm vụ phải làm ủy viên kinh tài để gom góp tịnh tài của phật tử cúng dường gởi về cho nhà nước CSVN. Tu sĩ phật giáo quốc doanh được đào tạo với một nhiệm vụ bắt buộc là phải thuần hóa phật tử không được nói hoặc làm chính trị, không chống đối đảng và nhà nước. Ngược lại qua nhũng bài pháp thoại, họ thường giảng về đề tài tứ trọng ân là phải nhớ ơn Bác và Đảng đã có công chống Pháp, chống Mỹ cứu nước, và phải thuận theo chính sách nhà cầm quyền CSVN. Họ là những cán bộ tuyên truyền núp bóng dưới hình thức một nhà sư Phật Giáo, tiêu diệt sự chống đối của quần chúng phật tử với đảng và nhà nước rất hữu hiệu. Sự xuất hiện của tu sĩ phật giáo quốc doanh này đã thay thế rất nhiều tu sĩ thuộc GHPGVNTN đã viên tịch, già yếu hoặc không được đào tạo kịp thời. Phật tử đa số không hiểu âm mưu và chính sách nhuộm đỏ tôn giáo của CSVN, nên họ kính cẩn vâng lời những vị tăng công an đầu trọc này một cách tuyệt đối.
Án tử hình và ân xá có tính toán:
Phật giáo có rất nhiều nhân tài trí thức lỗi lạc không những tinh thông Phật học mà còn xuất chúng trong ngũ minh và những nghành nhân văn như: văn học sử, thi ca, y học, ngôn ngữ học, dịch thuật, âm nhạc, v.v.., nổi bậc nhất là ni sư Thích Nữ Trí Hải, thượng tọa Trí Siêu, thượng tọa Thích Tuệ Sỹ.
Vào một chuyến đi từ thiện ở Phan Thiết trở về lại Sài Gòn, trên đường ni sư Trí Hải đã bị CSVN bố trí một tai nạn xe cộ, ni sư đã bị thiệt mạng một cách đau đớn trong vụ đụng xe này, để lại muôn vàn thương tiếc cho Phật giáo đồ trong và ngoài nước.
Riêng hai thượng tọa Trí Siêu và Tuệ Sỹ, sau những lần bị tù đày biệt giam, đã bị CSVN bắt giam cùng với 17 tăng ni phật tử khác. Trong một phiên tòa không có luật sư biện hộ, CSVN đã vu khống hai vị về tội hình sự chống đối chính quyền nhân dân có vũ trang và tuyên án tử hình, 17 tăng ni phật tử khác lãnh án chung thân hoặc nhiều năm cấm cố trong tù ngục.
Bản án tử hình hai vị tăng trẻ trí thức uyên bác và ưu việt của Phật giáo, Trí Siêu và Tuệ Sỹ, đã làm rung động lương tâm nhiều nhà lãnh đạo các nước tự do trên thế giới. Nhưng đây là một kế sách rất tàn độc, một mưu chước thâm sâu, một tính tóan kỹ lưỡng, một sự sắp đặt rất hơp lý cho việc cài cắm nhân sự vào hàng lãnh đạo GHPGVNTN ở hải ngoại sau này để khuynh loát từ bên trong đúng với sách lược từng bước từng bước tiếp nối “diệt cỏ phải diệt tận gốc” của CSVN.
Đập rắn phải đập ở đầu:
Sau khi Đức Đệ IV Tăng Thống Thích Huyền Quang viên tịch vào năm 2008, ĐLHT Thích Quảng Độ đã được Phật Giáo Đồ trong và ngoài nước thỉnh cử vào chức vụ Đệ V Tăng Thống. Ngài thường tập hợp dân oan để tranh đấu quyền lợi của họ bị nhà cầm quyền CSVN ăn cướp đất đai, ruộng vườn, nhà cửa, CSVN rất khó chịu về việc làm của Ngài. Nhân một chuyến cứu trơ nạn lụt đồng bằng sông Cữu Long ngày 6/11/1994, Ngài bị CSVN chận bắt tù 5 năm, sau đó biệt giam quản chế tại Thanh Minh Thiền Viện Sài Gòn cho đến bây giờ.
Cái phao Võ văn Ái dành cho GHPGVNTN:
Võ văn Ái , một người Việt gốc Thừa Thiên Huế sống và đi học tại Pháp Quốc vào thập niên 1950’s. Vào thời kỳ chiến tranh tại Việt Nam, ông đã tham gia phong trào phản chiến, và đã từng viết một lá thư tố cáo quân đội Mỹ dội bom Napalm trên thành phố Saigòn. Lá thư này đã được một nhà xuất bản Mỹ đăng trong một cuốn sách viết về Viêt Nam năm 1968 ( https://en.wikipedia.org/wiki/Vo_Van_Ai ). Võ văn Ái và Thiền Sư Nhất Hạnh đã từng xuống đường chống chiến tranh Việt Nam tại Mỹ và Âu Châu, nhưng sau này khi chính thức đảm nhiệm chức vụ Giám Đốc PTTPGQT ông đã đơn phương tố cáo thiền sư Nhất Hạnh về phong trào phản chiến và con Tàu Ánh Sáng cứu vớt thuyền nhân tỵ nạn ở trên biển DNA để phủ nhận quá khứ phản chiến của mình hầu gây thêm niềm tin trong cộng đồng Phật Giáo trong và ngoài nước.
Án tử hình mà CSVN chụp lên đầu hai vị sư Phật giáo, Thích Trí Siêu và Thích Tuệ Sỹ, là một dịp hiếm có đã giúp Võ văn Ái tâng công, tạo thêm uy tín với Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang. Trong nước CSVN đàn áp Phật Giáo quá dã man, con thuyền Giáo Hội đang bị phong ba bảo táp CS nhận chìm gần hết. Lúc bấy giờ, bất cứ cái phao nào mà Giáo Hội có thể vin vào để sống sót và tồn tại quí Ngài cũng phải làm, huống hồ bấy giờ biết Võ văn Ái là Phật tử duy nhất ở Âu Châu mà quí Ngài có thể nhờ vả được. Ngoài Võ văn Ái, quí Ngài không có chọn lựa nào khác. Thế là Ngài Huyền Quang đành phải liên lạc và được Võ văn Ái sốt sắng nhận lời.
Một điều khá kỳ thú và khó hiểu mà nhiều người không thể lý giải được, đó là ông Ái, một người từng họat động phản chiến nếu không nói là thiên cộng trước 1975, lại một sớm một chiều quay ngược 180 độ để trở thành một người chống cộng khét tiếng trên chính trường quốc tế. Ông Võ văn Ái đã lập công với Giáo Hội bằng cách viết thư vận động đến các quốc vương Thụy Điển, Thụy Sĩ, Tổ Chức Ân Xá Quốc Tế, v.v…. xin can thiệp với chính quyền CSVN ân xá đối với 2 nhà sư bị tử tội. Qua đó, như một phép lạ thần kỳ, CSVN đã giảm án tử hình hai vị xuống chung thân và sau đó được phóng thích. Một kỳ tích hay một sự nhượng bộ chưa bao giờ có đối với nhà cầm quyền CSVN, ngoại trừ có sự xếp đặt và tính tóan trước của họ, để Giáo Hội đặt hết niềm tin vào ông Võ văn Ái. Thêm một điểm khác nữa làm cho GHPGVNTN và đông đảo đồng bào phật tử tăng niềm tin tuyệt đối vào ông, là ông đã vận động để Ngài DLHT Thích Quảng Độ được nhận lãnh giải thưởng về nhân quyền do cơ quan Rafto trao tặng (bây giờ thì chúng ta đã biết có rất nhiều người được nhận lãnh giải thưởng về nhân quyền, ví dụ Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh vừa được Phu Nhân TT Donald Trump trao tặng chẳng hạn). Có điều bao nhiêu năm qua PTTPGQT cứ thổi phồng lên là ĐLHT Thích Quảng Độ qua sự tranh đấu của ông Ái, Ngài đã được vào danh sách nhận giải Nobel Hòa Bình, nhưng đợi hoài mỏi mắt chẳng thấy đâu cả.
Nhờ những thành tích nổi cộm như vậy, ông Võ văn Ái nghiễm nhiên đã trở thành nhân vật duy nhất đấu tranh xuất chúng của Phật Giáo, và ông chính thức ngang nhiên lên ngôi vị Giám Đốc PTTPGQT, tiếng nói duy nhất của GHPGVNTN ở hải ngoại và quốc tế. Nhiệm vụ của ông là báo cáo về Viện Tăng Thống & VP1 VHĐ những họat động phật sự ở hải ngoại và ngược lại phổ biến trên website Quê Mẹ và đài Phật Giáo Việt Nam những văn thư, thông điệp, giáo chỉ, hình ảnh & tin tức sinh họat của Giáo Hội ở trong và ngoài nước. Và từ đó từng bước, từng bước…Võ văn Ái qua PTTPGQT đã làm gì để đưa GHPGVNTN đến giai đọan co cụm và gần như tê liệt bây giờ ?
Những biến cố rạn nứt của GHPGVNTN có liên quan đến bàn tay của Võ văn Ái:
-
Biến cố Giáo Chỉ số 9: Khai trừ Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ ra khỏi chức vụ Phó Viện Trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN, kéo theo rất đông đảo chư tôn đức tăng ni phật tử, thuộc Nhóm Thân Hữu Già Lam hay có thiện cảm với HT Tuệ Sỹ, ở khắp các châu lục bất mãn rời bỏ GHPGVNTN mà nhiều người gọi là Nhóm Về Nguồn. Rất nhiều bài viết và nhiều nhân chứng cho rằng Giáo Chỉ Số 9 không phải do Đức Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang ban hành mà do ông Võ văn Ái sọan thảo và trình về Đức Tăng Thống trong lúc pháp thể của Ngài không đươc khinh an, nên Ngài ký mà không đọc kỹ hoặc không đọc được. Giáo Chỉ gây hoang mang và vu chụp nhiều Tăng Ni Phật Tử vô căn cứ, gây chia rẻ rạn nứt trong GHPGVNTN. Nhân chuyến đi của thiền sư Nhất Hạnh về Việt Nam và giúp CSVN gỡ bỏ ra khỏi danh sách CPC, Võ văn Ái cũng đã mượn dịp này để tố cộng rất gắt gao mặc dầu không dính líu gì đến nhân sự trong GHPGVNTN.
Có nhiều chư tăng cũng cho rằng, sau sau GC9, ông Võ văn Ái đã hành xử như một ông quan nhiếp chính trong triều đình, có uy quyền tối thượng hơn cả Đức Tăng Thống (Siêu Tăng Thống) cất nhắc, bổ nhiệm những vị tu sĩ không có giới đức vào VP2 VHĐ để dễ bề khống chế và chuẩn bị cho một biến cố thanh trừng kế tiếp, Giáo Chỉ số 10.
-
Biến cố Giáo Chỉ số 10: Khai trừ HT Thích Chánh Lạc, HT Thích Viên Lý, HT Thích Viên Định. Nguyên nhân Giáo Chỉ Số 10 là 2 nhân vật tự xưng đệ tử của HT Thích Chánh Lạc là Bảo Quốc Kiếm và Phạm Hòang Vương liên tục viết bài đánh phá cá nhân ông Võ văn Ái và PTTPGQT. Giận cá chém thớt ông Võ văn Ái đã báo cáo về Tổng Vụ Tăng Sự và Đức Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ về việc phạm giới của HT Thích Chánh Lạc.
Là một chân tăng nghiêm trì giới luật và nắm giữ vai trò đứng đầu lãnh đạo GHPGVNTN, Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ buộc lòng vì trách nhiệm và uy tín của Giáo Hội phải ký vào Giáo Chỉ Số 10, mà nội dung của Giáo Chỉ này do ông Võ văn Ái chỉ đạo và cung cấp chi tiết cho huynh trưởng Lê Công Cầu sọan thảo. Đức Tăng Thống hòan tòan không biết hậu quả sẽ đưa đến sự rạn nứt của GHPGVNTN như thế nào vì Ngài bị giam kín trong bốn bức tường của Thanh Minh Thiền Viện tại Sài Gòn, hòan tòan không tiếp cận với thông tin ở bên ngoài. Qua Giáo Chỉ này, HT Thích Thiện Hạnh, HT Thích Không Tánh, HT Thích Chí Thắng, PS Thích Giác Đức, HT Thích Thiền Tâm, HT Thích Như Tấn, v.v…hơn 10 vị thuôc VTT, VP1 & VP2 từ chức để cuối cùng một nhóm mới ra đời gọi là Tăng Đòan GHPGVNTN tách khỏi Giáo Hội.
Nhiều người cho rằng nếu không có việc Bảo Quốc Kiếm và Phạm Hòang Vương đánh phá ông Ái thì có lẽ không có Giáo Chỉ Số 10. Thật sự, viêc phạm trai phá giới của HT Chánh Lạc ông Võ văn Ái đã biết rõ bao nhiêu năm trước đó rồi, nhưng nó chỉ là cái cớ để tẩn xuất HT Chánh Lạc về tội không có biện pháp trừng phạt 2 đệ tử của mình mà thôi. Những tưởng đã chấm dứt việc rạn nứt co cụm nào ngờ một biến cố chặt chém khác lại diễn ra liền sau đó, cũng do một tay hung thần Võ văn Ái múa gậy vườn hoang mà gây nên bao tang thương đổ nát cho Giáo Hội.
-
Giáo Chỉ số 14: Trước khi TT Thích Giác Đẳng cho Xuất bản tờ Nguyệt san Đồng Hành, ngoài phiên họp định kỳ viễn liên , còn triệu họp thêm các phiên họp bất thường, nhưng ông Võ Văn Ái đã không thiện chí bàn đến và dựa đủ lý do vắng mặt. Trước sự bất hợp tác ra mặt của ông Võ Văn Ái, Sư Bà Nguyên Thanh, Tịnh Thường và chư vị trong cơ chế VPII hiện diện trong buồi các buổi họp đã yêu cầu TT Thích Giác Đẳng liên lạc trực tiếp qua Paris, nhưng sự chờ đợi Võ Văn Ái trong vô vọng. Khi tờ Đồng Hành bị lên bàn mổ, mọi người đều hiểu ông Võ Văn Ái là nguyên nhân và là tác nhân với sự hợp tác của ông Lê Công Cầu đưa đến Giáo Chỉ số 14 ra đời vào ngày 09.08.2015. Thế là thêm một lần nữa, Sư Bà Tịnh Thường, TT Thích Thông Đạt quý Sư Bà Nguyên Thanh, Tịnh Thường, Htr Trần Đình Minh, Cao Văn Hiền, Nguyễn ĐứcTruyền, Lê Quang…lại lần lượt bỏ Giáo hội ra đi.
Sau 3 biến cố chính trên, GHPGVNTN từng là một khối đòan kết tòan dân khá mạnh mẽ và là mối đe dọa cho bất cứ chế độ độc tài nào trên đất nước Việt Nam và cho các thế lưc ngoại xâm, bỗng chốc suy yếu, tan rã và bị tê liệt hòan tòan vì hàng lãnh đạo bị phân rã từ trong mặc dầu thực lưc vẫn còn y nguyên.
Vai trò thông tin liên lạc của GHPGVNTN – Võ văn Ái tự cho mình có độc quyền nắm giữ qua chức vụ Giám Đốc PTTPGQT, Phát Ngôn Nhân GHPGVNTN:
Thông tin là một phương tiện truyền thông hữu hiệu dùng để truyền đạt, quãng bá đến đại chúng, càng rộng rãi và càng nhiều phượng tiện (như báo chí, trang webs, blogs, truyền thanh ,truyền hình, v.v..) càng tốt. Nhưng Võ văn Ái chỉ muốn trang Web Quê Mẹ và Đài Tiềng Nói Phật Giáo Việt Nam độc quyền phát tán, nếu có phương tiện nào khác chuyển tải thông tin của Giáo Hội dù lấy nguồn từ PTTPGQT sẽ làm lu mờ vai trò Phát Ngôn Nhân và PTTPGQT của Võ Van Ái.
Viện Tăng Thống và VP1 VHĐ đặt trong quốc nội, VP2 VHĐ được đặt tại Hoa Kỳ. Đức Đê Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ bị giam lỏng trong bốn bức tường trên lầu hai cách ly bên dưới bằng một sợi xích và ổ khóa kiên cố tại chân cầu thang lên xuống của Thanh Minh Thiền Viện, cộng thêm một nhóm công an mặc thường phục ngày đêm canh gác nghiêm ngặt. Ngài không được phép xử dụng phone hoặc internet. Mọi thông tin phải qua ông Võ văn Ái, ông Lê Công Cầu trao đổi qua vị thị giả của Ngài. Nên để kiểm sóat và ngăn cấm thông tin đa chiều đến và đi, vào trong nước hay ra ngoài, ông Võ văn Ái tự cho mình có độc quyền trao đổi và sẵn sàng dùng mọi mưu mô thủ đọan để thanh trừng nếu có ai vi phạm điều tối cấm kỵ này với cá nhân ông ta.
Những sự kiện xày ra minh chứng hùng hồn vai trò độc tôn thông tin liên lạc của ông Võ văn Ái, như sau:
-
Trang Web http://ghpgvntn.com của HT Thích Viên Lý: Nhân việc Bảo Quốc Kiếm và Phạm Hòang Vương luân xa chiến viết bài đánh phá Giáo Hội và đặc biệt đánh phá cá nhân ông Võ văn Ái và PTTPGQT, Võ văn Ái và ông Lê công Cầu sọan Giáo Chỉ số 10 tẩn xuất HT Thích Chánh Lạc, nhưng vì HT Viên Lý cho ra đời trang web ghpgvntn.com, Võ văn Ái cũng đã áp dụng chiến thuật duồng gió bẻ măng tẩn xuất HT Thích Viện Lý khỏi chức vụ Chủ Tịch VP2 VHD. Tẩn xuất HT Thích Viên Định, sư huynh của HT Viên Lý, khỏi chức vụ Viện Trưởng Viện Hóa Đạo trong nước, cả hai với những lý do vu vơ không chính đáng. Kết quả của việc tẩn xuất qua Giáo Chỉ Số 10, hàng lọat chư tăng trong Hội Đồng Giáo Phẩm trong và ngoài nước từ chức và tách ra khỏi Giáo Hội để gia nhập Tăng Đòan GHPGVNTN.
-
Tờ báo Đồng Hành và Trang Web http:// Tiengnoiluongtri.com: Cũng vì tờ báo Đồng Hành đăng bức hình của Đức Tăng Thống cầm nó trên tay đọc một cách thích thú do một Phật tử đem về trong nước. Lại thêm trang web Tiếng Nói Lương Tri của cô Huệ Chi ngày càng phổ biến tin tức của Giáo Hội khá rộng rãi. Ông Võ văn Ái đã thêm một lần nữa vung gươm bén chém Thượng Tọa Thích Giác Đẵng ra khỏi chức vụ Chủ Tịch VP2 VHĐ vì lý do tiền bạc không có báo cáo rõ ràng. Công tâm mà xét, nếu không có bức hình chụp Đức Tăng Thống cầm tờ báo đồng hành, và không có trang web Tiếng Nói Lương Tri việc báo cáo tiền bạc không rõ ràng của TT Giác Đẳng có lẽ sẽ không bao giờ bị ông Võ văn Ái khui ra.
-
Trang web http://baoveghpgvntn.com: Sau biến cố chùa Phật Quang bị bán, và để khởi tố vụ kiện TT Giác Đẳng do bà LS Tammy phụ trách, trang web Quê Mẹ thường đăng tin những nhóm thanh niên phật tử ủng hộ Đức Tăng Thống. Ông Võ văn Ái và bà Ỷ Lan đã đích thân đề nghị một nhóm phật tử ủng hộ GH thành lập trang web, lấy tên Phât tử chân chính Bảo Vệ GHPGVNTN, để đăng thỉnh nguyện thư (TNT) kêu gọi đồng hương phật tử khắp nơi tiếp tục ủng hô Đức Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ. Sau hơn 3 tháng trang web đã có gần 3000 chữ ký và nhiều comments tuyệt đối khâm tuân sự lãnh đạo của Ngài. Nhưng ngoài TNT ra, trang web này cũng đã vô tình phổ biến nhiều tin tức quan trọng liên quan đến Giáo Hội, một số tin tức lấy từ trang web Quê Mẹ của PTTPGQT, nên khi đến kỳ hạn công bố kết quả TNT, Ban Điều Hành đã liên lạc với ông Ái để xin phổ biến TNT và chữ ký trên Quê Mẹ thì bị từ chối thẳng thừng với lý do trang web http://baoveghpgvntn.com là của tư nhân không liên quan gì đến Giáo Hội, ông không làm việc đánh bóng trang web tư nhân. Bao nhiêu tâm huyết của 3000 phật tử khắp nơi tỏ lòng kính ngưỡng về Đức Tăng Thống đều xôi hỏng bỏng không.
-
Vu cáo nhóm từ thiện Cố HT Thích Thiện Minh/Cố HT Thích Như Đạt: Từ xưa nay ông Ái qua PTTPGQT thỉnh thoảng ra thông cáo kêu gọi phật tử khắp nơi đóng góp tịnh tài cứu trợ thiên tai bão lụt, ủng hộ PTTPGQT, tạo mãi chùa Phật Quang, gởi về trong nước để Chư Tăng làm lễ hiệp kỵ. Khi phật tử đóng tiền không ai thắc mắc về bất cứ điiều gì, phật tử thuộc nhóm nào, nhóm đó lấy tên gì, v.v…. Nhưng một số phật tử tâm huyết trung kiên với giáo hội sau khi tham dự đại lễ Phật Đản ngày 14-15/5/2016 tại chùa Liên Hoa của HT Thích Huyền Việt xong, họ có ý muốn thành lập một hội phật tử để sinh họat phật sự và đóng góp tài chánh cúng dường chư tăng ni trong nước, giúp quý Thầy trong Giáo Hội có phương tiện sinh họat và vượt qua cơn bỉ cực vì bi CSVN cô lập. Họ đã sọan thảo bản nội quy, trong đó có 2 điểm mà cả 2 đều đã phạm đến điều tối cấm kỵ của ông Võ văn Ái:
1) Liên lạc cúng dường chư tôn đức trong nước (Không ai được có quyền liên lạc trực tiếp với chư Tăng trong nước ngoài trừ ông Võ văn Ái)
2) Phổ biến phật pháp và tin tức sinh họat liên quan đến GHPGVNTN (Dẫm chân lên việc làm của PTTPGQT).
Bản thảo nội quy này chỉ gởi nội bộ, có chuyển đến ông Võ văn Ái, ông Lê Công Cầu và HT Thích Huyền Việt để tham khảo ý kiến. Ông Võ văn Ái không trả lời, mà chỉ đạo cho HT Thích Huyền Việt ra một thông bạch chỉ trích và cấm việc thành lập của Hội Phật tử cố HT Thích Thiện Minh. Sau thông bạch này, thì hội này đã chia thành nhiều nhóm nhỏ sinh họat riêng rẽ, đáng kể nhất là Hội Phật Tử cố HT Thích Như Đạt có đông hội viên tiếp tục sinh họat cúng dường chư tôn đức trong nước. Nhưng gần đây ông Cầu đã cho ông Ái biết nhóm này vẫn tiếp tục họat động, thế là ông Ái ra lệnh cho ông Cầu sọan thảo một Thông Bạch, trình cho Ngài Thích Thanh Quang ký. Thông bạch này có nội dung rất vô lý, vu chụp cho Hội Phật Tử Như Đạt kê khai danh tánh quý Ngài trên internet (việc này chỉ có ông Ái làm mà thôi. Ông đã kê khai trên tờ báo điện tử Quê Mẹ pháp hiệu và số tiền quí Ngài gời tặng khi ông bị đau tay), quy kết lý do Hội Phật Từ Như Đạt không nằm trong GHPGVNTN nên không có quyền cúng dường chư tăng, hội này đặt tên Pháp hiệu của Ngài Như Đạt mà không được phép của môn đồ pháp quyến.v.v… Tất cả lý do cho mục đích là cắt nguồn tịnh tài cúng dường quý Ngài ờ trong nước, cô lập chư tăng với phật tử ở bên ngoài. Và, mục đích cuối cùng là giải tán hội Phật Tử Như Đạt vì đã phạm những điều cấm kỵ của Võ văn Ái.
Nhận rõ bản lai diện mục của Võ văn Ái & Lê Công Cầu:
Lâu nay rất nhiều phật tử trung kiên với Giáo Hội, hết lòng ủng hộ ông Võ văn Ái trên phương diện truyền thông vì lý do duy nhất: Giáo Hội trong nước đặt hết niềm tin rằng Võ văn Ái có thể giúp để vận động với quốc tế giải vây cho GHPGVNTN trong nước được tự do sinh họat.
Và vì vậy qua bao biến cố xảy ra, đa số cứ nhắm mắt một cách mù quáng cho rằng tất cả Giáo Chỉ đều do Nhị Vị Tăng Thống Thích Huyền Quang và Quảng Độ tự ý ban hành (Trong số này, có nhiều phật tử trong Hội Phật Tử cố HT Thích Như Đạt).
Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, có lẽ do long thần hộ pháp xui khiến, lần này thiên bất dung gian ông Võ văn Ái đã lộ rõ nhiều chi tiết sơ hở khi phổ biến trên PTTPGQT Thông Bạch của Hòa Thượng Thích Thanh Quang ký về việc thành lập Hội Từ Thiện Thích Như Đạt. Ông Lê Công Cầu xác nhận chính tay ông đã viết thông bạch trình cho Hòa Thượng, nhưng ai cũng biết mọi chi tiết trong thông bạch đã do ông Võ văn Ái cung cấp cho ông Lê Công Cầu. Ngài Thanh Quang ở Chùa Giác Minh thì hòan tòan bị công an phong tỏa, không có phương tiện tiếp xúc với bên ngoài để kiểm chứng, nên hòan tòan tin cậy vào ông Cầu và phải đặt bút ký.
Và cứ như vậy mà từ đó suy ra, tất cả Giáo Chỉ 9, 10, 14 đều đã thực hiện theo cung cách trên, hòan tòan do hai ông Võ văn Ái và Lê Công Cầu tự tung tư tác sọan thảo để thanh trừng nội bộ với mục đích làm tổ chức GHPGVNTN trong và ngoài nước phân rã ra từng mảnh. Và đó là nguyên chân chính đưa GHPGVNTN đến tình trạng co cụm thành một nhóm nhỏ và hòan tòan tê liệt trước các vấn nạn của đất nước như bây giờ.
Một chi tiết đáng lưu ý là cho đến hôm nay lý do gì Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ không ban hành thông điệp về đại nạn sinh thái Formosa, tàn phá môi sinh gây thảm họa cá chết tại 4 tinh miền Trung ? Có phải hai ông Võ văn Ái và ông Lê công Cầu không cung cấp thông tin cho Ngài biết ? Hai ông chỉ cho Ngài biết những thông tin nào mà được ai đó cho phép, còn nhạy cảm quá như Formosa hai ông dấu tiệt, để Đức Tăng Thống sống mù mờ sau bức màn sắt khép kín mà CSVN đang giam hãm Ngài ?
Viễn ảnh của tổ chức Phật Giáo Quốc Doanh (PGVN) trong tương lai:
Ai cũng biết Cộng Sản chỉ lợi dụng mọi cá nhân, đòan thể trong giai đọan và sau đó sẵn sàng vắt chanh bỏ vỏ, loại bỏ tất cả bằng mọi thủ đọan và phương tiện kể cả bạo lực để chiếm ngôi vị chuyên chính độc tôn sau khi đã đạt được mục tiêu thắng lợi cuối cùng.
– Hồ chí Minh đã giết ân nhân của mình trong tuần lễ vàng là bà Nguyễn Thị Năm, một trong những người đầu tiên chết tức tưởi trong cuộc CCRĐ.
– Đảng CSVN đã tiêu diệt tất cả mọi thành phần quốc gia yêu nước sau khi kêu gọi gia nhập Mặt Trận Việt Minh (Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội) chống pháp.
– Đảng CSVN đã tiêu diệt tổ chức Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam sau khi chiếm được miền Nam 1975.
– CSVN đã lợi dụng sự nhẹ dạ của TS Nhất Hạnh khi ông về nước tháo gỡ CSVN ra khỏi danh sách CPC, nhưng ngay sau khi đã được tháo gỡ xong và đuợc bang giao mậu dịch quốc tế (WTO) thì CSVN đã ăn cướp tu viện Làng Mai của TS Nhất Hạnh ở Lâm Đồng.
– Đảng CSVN đang cưỡng đọat đất đai, ruộng vườn, nhà của của cán bộ, bộ đội về hưu và cá bà mẹ liệt sỹ anh hùng có con hy sinh trong cuộc chiến. Việc ăn cướp đất đai đang xảy ra khắp cả nước.
– Đảng CSVN đang thanh trừng nội bộ nhau, giết nhau để tranh đọat ngôi bá đồ vương, tranh dành quyền lực, quyền lợi: Nguyễn Bá Thanh, Nguyễn Tán Dũng, Phùng Quang Thanh, Trinh Xuân Thanh,…..
Vây thì số phận của tổ chức Phật Giáo Việt Nam sẽ đi về đâu khi CSVN đã thành công tiêu diệt GHPGVNTN ?
CSVN thành lập PGVN chỉ để lơi dụng tổ chức này chứng minh với thế giới VN có tự do tôn giáo. Bản chất của cộng sản là duy vật và vô thần. Phật giáo dựa trên từ bi, trí tuệ, sống vị tha, và thiện nghiệp. Cọng sản dựa trên bạo lực, ngu dân, vị kỷ, giết người cướp của, tận cùng của tội ác. Hai thực thể đối nghịch nhau như ánh sáng và bóng tối, làm sao phật giáo và chủ nghĩa xã hội có thể hòa hơp ? Vậy thì tương lai CSVN, hay một khi Tàu cộng hòan tòan chiếm được Việt Nam, Phật Giáo Việt Nam có được yên ổn tu hành và sinh họat phật sự không ? Tăng ni phật tử trong nước hãy nhìn Phật Giáo Tây Tạng để thấy viễn ảnh của mình trong tương lai: CSVN nay mai chắc chắn sẽ tiêu diệt PGVN cũng như các tổ chức khác đã bị CSVN xóa sổ mà thôi.
Chính vì số phận mà CSVN đã định đọat cho PGVN như vậy, những ai có thể thấy được Phật Giáo là một tôn giáo thậm thâm vi diệu, đạo đức, trí tuệ giúp đạt đến đích hạnh phúc tuyệt đối và giải thóat thì hãy cùng trở về với tổ chức Phật Giáo chân chính mà cha ông ta đã mấy ngàn năm xây dựng và cuối cùng đi đến thống nhất để trở thành GHPGVNTN.
Một vài ý tưởng về GHPGVNTN trong tương lai:
GHPGVNTN đã đựoc hình thành đầu năm1964 với sự kết hợp giữa hai nhánh Nam Tông và Bắc Tông, gồm nhiều tông phái khác nhau. Sau sự thống hợp, GHPGVNTN nghiễm nhiện trở thành tổ chức phật giáo duy nhất đại diện cho tòan thể Phật giáo đồ trên đất nước VN. Vì vậy mà phật tử ai cũng hiểu ngầm và cho rằng mình thuộc GHPGVNTN. Sau 1975, vì hòan cảnh đất nước bị nạn CS, người Việt mới bỏ nước ra đi và vì vậy tổ chức phật giáo hải ngoại mới hình thành.
Sự hình thành VP2VHĐ GHPGVNTN là niềm tự hào của người con Phật vỉ truyền thống cao đẹp của Phật Giáo Việt Nam được tiếp tục nuôi dưỡng và phát triển tại hải ngoại. Nhưng buồn thay kho báu lại trao nhầm cho tướng cướp, qua bao biến cố đổ vỡ, ai cũng thấy GHPGVNTN là tổ chức riêng của ông Võ văn Ái. Ông biến nó đen thì thành đen, biến trắng thì thành trắng. Ông lợi dụng chức vụ Phát Ngôn Nhân của GHPGVNTN và PTTPGHN để biến GHPGVNTN đại diện cho 80% dân số Việt Nam thành một nhóm nhỏ năm bẩy người. Vậy mà bây giờ còn có một số người vẫn cứ nghĩ rằng ông Võ văn Ái là GHPGVNTN và ngựơc lại, ai phản đối ông Ái là phản lại GHPGVNTN (Mà cũng đúng thật đấy, GH bây giờ còn ai nữa ngoài ông Ái, HT Huyền Việt ở ngoài, Đức Tăng Thống đang bị biệt giam, ông Cầu và một số chư tăng đang bị phong tỏa). Hãy nhìn vào sự thật, trong nhiều năm qua, ai làm việc vớ ông Ái, không chóng thì chày sẽ trở thành nạn nhân của ông ấy. Ai làm lợi cho đạo pháp mà không làm vừa ý ông thì ông sẽ dùng phương tiện truyền thông sẵn có để vu oan giá họa, để những người đó phải gạt lệ từ bỏ Giáo Hội mà ra đi. PTTPGQT, cơ quan truyền thông của GHPGVNTN, nay không còn ra một thể thống gì nữa, nó đã trở thành như một trang web riêng của cá nhân ông Võ văn Ái rồi vậy.
Có người tự hỏi, có phải ông Võ văn Ái là nhân vật gián điệp quốc tế do CSVN cài cắm làm nội trùng để tiêu diệt GHPGVNTN theo châm ngôn của CSVN “diệt cỏ phải diệt tận gốc” như trước đây dưới thời VNCH không ? (CSVN cũng đã từng cài cắm những tên gián điệp vào Phủ Tổng Thóng VNCH, và rồi nhiều thành trì miền Nam bị thất thủ đưa đến sự mất nước 1975). Bổn phận của chúng tôi là những người phật tử, chỉ có trách nhiệm đúc kết và tường trình lại những biến cố đã xảy ra cho GHPGVNTN trong suốt nhiều năm qua. Đúng hay sai xin nhường lại sự phán xét cho công luận khắp nơi. Tuy nhiên, theo thiển ý, ví như một nhân viên điều hành một công ty triền miên bị thua lỗ, công ty đó có nên giữ nhân viên đó và đợi đến khi công ty phá sản ? Cũng vậy, GHPGVNTN có nên lưu giữ ông Võ văn Ái cho đền khi GHPGVNTN tuyên bố rã đám tan hàng ?
Tại sao phật giáo đồ cả hàng mấy chục triệu người trong và ngoài nước phải bó tay bó chân ngồi chờ chết chỉ vì một phật tử không áp dụng pháp lục hòa trong phật giáo giải quyết mọi dị biệt trong đoàn thể mình, ngược lại đã vì cái tự ngã cao như núi thái sơn, dùng mọi thủ thuật phá hoại hòa hơp tăng khi làm phật sự ?
Tổng hơp lực lượng Phật Giáo đồ Việt Nam trong và ngoài nước còn rất mạnh, tuy nay không còn ngồi chung dưới mái nhà GHPGVNTN của ông Võ văn Ái, nhưng vẫn còn kính ngưỡng đương kim Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ. Và cũng vì tiền đồ cũa dân tộc và đạo pháp, tất cả không thể ngồi yên để cho một cá nhân nào tiếp tục múa gậy vườn hoang gây đổ nát, đau thương cho Giáo Hội được nữa. Ngưỡng vọng trong một ngày gần dây, chư tôn đức và phật tử khắp các châu lục ngồi với nhau chấn chỉnh lại nội bộ và vực dậy GHPGVNTN thành sức mạnh quần chúng tiếp tay với các phong trào đấu tranh dân chủ ở trong nước, giải thể chế độ độc tài tòan trị CSVN. Xin đừng để đến khi Đức Tăng Thống Viên Tịch là lúc Giáo Hội chết trong thầm lặng.
Ý Dân (Nguyên Mãn)
Canada, Mùa Xuân 2017
One thought on “Nguyên Mãn: Sơ lược những biến cố trực tiếp và gián tiếp từng bước tiêu diệt GHPGVNTN trong và ngoài nước.”