Nguyên Chiếu: Tưởng niệm Năm Vị Hổ Tướng Việt Nam Cộng Hoà tuất tiết 30 tháng Tư 1975 – Song Chi (RFA): Viết cho 30/4/75. Ngày Quốc Hận Của Toàn Dân Việt Nam.

TIẾNG LÒNG NGƯỜI

Hôm qua chúng tôi và một số thân hữu đi tham dự ngày Quốc hận 30 tháng Tư tại New Holy thuộc tiểu bang Washington , thành phố Seattle, lòng chúng tôi rất xúc động khi nghe nhắc đến 5 vị Hổ Tướng của Quân lực Việt Nam Cọng Hoà. Lễ truy điệu và dâng hoa được tổ chức trong bầu không khí thật trang nghiêm, mọi người ai nấy bùi ngùi tưởng nhớ đến những vị anh hùng vị Quốc vong thân. Thời gian đã 43 năm qua kể từ khi Cọng sản cưỡng chiếm miền Nam, ngày 30 tháng tư đen là một niềm uất hận cho tast cả người Việt lưu vong phải căm hờn nỗi buồn vong Quốc, là một niềm đau đớn của những người còn mang nặng hai chữ Quốc gia và trước cảnh nước mất nhà tan. Nhân ngày 30 tháng Tư xin được đốt nén hương và nghiêng mình tưởng niệm trước chí khí tuất tiết của 5 vị Hổ Tướng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa

Họ là những vị anh hùng tên tuổi đã chiến đấu và hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ Miền Nam Tự Do trước ách đô hộ và bành trướng của tập đoàn Cộng Sản Quốc Tê.

Image result for Tướng Lê Văn Hưng image

Chuẩn tướng Lê Văn Hưng 

1– Chuần Tướng Lê Văn Hưng, Tư Lệnh phó Quân Đoàn IV ,Vùng IV chiến thuật của Quân Lực Việt Nam Cọng Hoà. Là một trong 5 Hồ Tướng trong sự kiện 30 tháng 4. Ông Huỳnh Quang Nghĩa, cựu Trung Uý Chánh Văn Phòng của Chuẩn Tướng Tư lệnh phó Quân đoàn IV Lệ Văn Hưng Quân lực Việt Nam Cọng Hoà. Trung Uý Nghĩa là nhân chứng mục kịch từ đẩu đến cuối cái chết của Tướng Hưng, sau khi nghe tin Tổng Thống Dương Văn Minh Đầu hàng, Chuẩn Tướng bảo tôi gọi nói chuyện với 16 Tiều Khu Trưởng, yêu cầu ban hành thiết quân lực trên toàn lãnh thổ Quân Đoàn IV Vùng IV có vẻ chuẩn bị đối phó với tình hình hơn là chấp nhận treo cờ rũ.

Khi nghe tin Sài Gòn thất thủ, dân chúng Cần Thơ mua nhanh bán vội để thu xếp về nhà. Khuôn mặt ai nấy đều lo âu. Xe lướt nhanh hơn, người đi bộ gần như chạy, đường phố giống như đang trốn chạy khỏi cơn giông lớn. Sau thông điệp đầu hàng của Tổng Thống Dương Văn Minh, mọi liên lạc Sài Gòn bị cắt đứt. Tuy vậy, cho đến trưa, tình hình Cần Thơ cũng như 16 tỉnh miền Tây vần yên tĩnh. Các tiểu khu vẫn còn liên lạc tốt với Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn.

13 giờ, tôi trở vào Bộ Tư Lệnh, cách tư dinh Chuẩn Tướng Hưng 300 mét. Tôi thấy chiếc Falco đen đưa Bà Chuẩn Tướng cùng hai con rời khỏi cổng dinh. Khuôn viên Bộ Tư Lệnh vắng ngắt đến nghẹt thở. Chuần Tướng đứng nơi hiên đình, nhìn mông lung ra khoảng sân phía trước. Tôi đứng bên trái ông, cách vài bước hơi chếch về phía sau, hướng tầm mắt theo ông. Mới vào mùa hè mà cảnh vật như đã thu đông. Trời chiều ảm đạm, thê lương, từng mảng mưa bụi lạnh lẽo thả xuống hàng phượng vĩ đỏ ối giữa sân. Chuẩn Tướng bất động. Tất cả mang đến cho tôi một cảm giác u buồn, tan tác. Bất chợt, ông quay lại hỏi tôi : – Cô ( bà phu nhân Chuẩn tướng ) đi đâu?

– Thưa đến nhà thờ xin rửa tội .

Thật sự mấy ngày nay tôi thấy có chuyện hơi lạ trong dinh. Tình hình nguy ngập như vậy mà người thợ may riêng không ngớt giải quyết mớ vải vóc mới tinh cho bà Chuẩn tướng cùng thân quyến. Bây giờ bà con lại đi lễ .Tôi không thể ngờ được rằng ông bà Chuẩn tướng đã âm thầm bàn bạc chuẩn bị cái chết cho toàn bộ gia đình và bà Chuẩn tướng cũng chọn mình bằng cung cách riêng của bà. Bà muốn khi từ giả cõi đời. sẽ cùng con cái được đón nhận là con chiên của Chúa và bước vào áo quan trong bộ đồ mới tinh trong trắng. Vào buổi sáng ngay sau thông điệp của Tổng Thống Minh, bà Chuẩn tướng gọi điện thoại sang văn phòng tôi, bảo tìm càng nhiều càng tốt thuốc Valium 5 mg …

Đèn phòng vừa bật sáng ,tôi giật mình ngó qua khung cửa sổ .Bóng tối đã nhợt nhờ ngoài sân. Phía cuối phòng ,bà Chuẩn tướng và gia đình đã ngồi vào bàn ăn. Một người lính phục dịch đặt trên bàn Chuẩn tướng dĩa, muỗng và hai quả trứng gà ngâm trong ly nước sôi. Đó là buổi ăn tối của ông hôm nay. Đang miên man, tôi giựt mình khi điện thoại reo. Nhấc ống nghe, tôi chuyển cho Chuẩn tướng khi nhận ra giọng trầm trầm của Thiếu Tướng Tư Lệnh (Nguyễn Khoa Nam) đẩu bên kia buông ống điện thoại. Chuần tướng thử người bất động. Lần đầu tiên, tôi nhận rõ nét mệt mỏi tuyệt vọng trên gương mặt ông …

Chuẩn tướng bảo tôi tập hợp toán lính gác để ông nói chuyện. Tiểu đội bảo vệ tư dinh. Tư lệnh Phó xếp thành hai bên hông dinh chỗ khúc sân lối ra vào. Bằng giọng cảm động chân tình. Chuẩn tướng cám ơn họ vẫn ở bên ông đến giờ phút nầy và bảo anh em ai muốn rời dinh cứ tuỳ ý …. 10 phút sau Chuẩn tướng gọi tôi lên lầu. Tại đây, tôi thấy ngoài tôi và Thiếu Tá Phương, còn hiện diện đông đủ binh sĩ cùng ông chiến đấu. Chuẩn tướng đứng nơi phòng ngủ, hai cánh tay ghì chặt đứa con gái 3 tuổi để đầu tựa vào má ông. Bà Chuẩn tướng đứng cạnh bên. Hai bàn tay măng non cháu bé hồn nhiên lùa trên tóc cha, làm loà xoà vài lọn tóc rối trên trán Chuẩn tướng. Bức tranh bi thảm ấy khiến lòng tôi ngậm ngùi tê cứng.Bằng giọng tha thiết ân cần. Chuẩn tướng gởi lại bà cùng hai con nhỏ cho chúng tôi. Ông quả quyết từ giờ cho đến sáng sẽ không có gì xảy ra, bảo chúng tôi cố gắng hộ tống bà Chuẩn tướng và hai đứa bẻ về Sài Gòn rạng sáng ngày mai 1tháng 5.Trước đó , ông đã thuyết phục bà phải sống để nuôi con chứ không thể giết con bằng ý định tự sát cả gia đình như ban đầu.

Bất ngờ, ông quát bảo tất cả trở xuống dưới lầu, chỉ còn mình tôi và bà Chuẩn tướng. Lúc đó khoảng 8giờ 30 tối 30 tháng Tư. Bên trong phòng ngủ khi nụ hôn Vĩnh biệt của bà Chuẩn tướng vừa kịp đặt trên má chổng, ông vội đẩy bà ra phía ngoài và đóng nhanh cánh cửa. Lúc quay lại, còn thấy tôi trong phòng ông thảng thốt “Nghĩa mầy đi ra!”. Vừa nói ông vửa nắm tay tôi lôi về phía cửa . Tôi bệu bạo “Cho tôi ở cùng Chuẩn tướng ….”

Sự dứt khoát của nghiêm lệnh hàng ngày trong giây phút xúc động mãnh liệt làm giọng Chuẩn tướng lạc đi. Ông cố đẩy tôi ra cửa. Sự va chạm ngắn ngủi đầy bi thương ấy khiến tôi có cảm giác như thỏi nam châm đang cố rút khỏi thanh sắt. Ôi ! Cái chết hoàn toàn được sắp đặt trước, lần đẩu tiên trong đời tôi mới chứng kiến. Tôi chợt bật khóc và cùng bà Chuẩn tướng quỳ xuống trên nền cửa bên ngoài. Bên tai còn vọng nghe tiếng rít khô khốc của tiếng then cài. Mọi sự xảy ra không đầy một phút sau. Tiếng nổ chát chúa vang lên sau cánh cửa. Tôi hoảng hốt bật dậy và kêu lớn khi thấy ba bốn cái đẩu đang nhớn nhác nhìn lên nhìn dưới chân cầu thang: “Con dao , lấy con dao cạy cửa mau ! …” 

Người tài xế tên Giêng cầm con dao to nhọn vội vàng chạy lên. Mọi người ùa vào phòng. Tôi bàng hoàng khóc ngất. Tất cả cũng khóc và chạy đến chổ giường ngủ của Chuẩn Tướng. Ông nằm ngửa trên tấm nệm ra drap trắng hai cánh tay buông ngang khuy cổ và ngực áo bung ra ,máu tươi nhuộm thắm ngực trái chiếc áo thun trắng bên trong. Có lẻ Chuẩn tướng đã ngồi ở thành giường, một tay cởi hai khuy áo trên, tay kia đưa nòng khẩu Colt 45 ấn vào tim.

Viên đạn oan nghiệt đã xuyên chính xác qua tim. Đứa con trai đầu lòng Lê uy Hải khi đó vừa tròn sáu tuổi nhặt đầu đạn đưa mọi người xem, rồi mím môi, khép năm ngón tay giữ chặt. Nhìn cử chỉ ấy,tôi nghỉ  tuổi thơ ngây dại mất kể từ buổi tối hôm ấy .

Với tôi âm hưởng Tướng Hưng vẩn còn vang vọng lại hồn tôi rõ ràng từng lời nhức nhối như từng vết dao đâm “Nghĩa, tuỳ mầy. Tao đã quyết định cuộc đời của tao! Chuẩn tướng, Thiếu tá hay Trung uý không là gì cả, cái quan trọng là sống nhục được hay không !”.

Image result for Tướng Trân văn Hai image

Tướng Trần Văn Hai 

2/ Tướng Trần Văn Hai chỉ Huy Sư Đoàn 2 Bộ Binh Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà. Trước sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, khoảng hơn một tuần đích thân Tồng Thống Nguyễn văn Thiệu đã cho người đến rước để di tản nhưng Rướng Trần Văn Hai từ chối. Chiều ngày 30 tháng Tư năm 1975 sau khi cho binh sỉ  rời Quân Ngũ ,theo lệnh của Tổng thống Dương Văn Minh. Tướng Trần Văn Hai đã dùng thuốc độc tự vẫn trong căn cứ Đồng Tâm, thi thể Ông được Mẹ đem về an táng tại Gò Vấp.

Image result for Tướng Nguyễn Khoa Nam Vĩimage

Tướng Nguyễn Khoa Nam

3; Tướng Nguyễn Khoa Nam Tư Lệnh Quân Đoàn 4 Việt Nam Cọng Hoà. Ông là một phật Tử thuần thành thường nghiên ngẫm kinh Phật triết học và Nho học. Tướng Nguyễn Khoa Nam là một quân nhân thuần tuý,không xen vào chính trị không xa hoa và được binh sĩ yêu mến!.

Ngày 30 tháng tư năm 1975 sau khi biết tin của Tổng Thống Dương Văn Minh  cho toàn thề Quân Lực Việt Nam Cọng Hoà buông vũ khí đề bàn giao cho quân đối phương ,ông trấn an quân nhân các cấp trong bộ Tư Lệnh và khuyên họ hảy rời nhiệm sở để trở về gia đình .Sáng ngày 1 tháng 5 năm 1975 ,Ông vận bộ Quân phục Đại Lề của Quân Đội, vào khoảng 6giờ 30 sáng ông dùng súng Browning bắn vào màng tang tự sát tại chiếc ghế làm việc của mình trong tư dinh .Tư lệnh ở trại Lê Lợi trên đường Hoà Bình ,Tỉnh Phong Dinh, nêu cao tinh thần “Thành mất tướng tuẫn tiết theo thành” Hưởng dương 48 tuổi. Thi thể ông được Y sĩ Trung tá Hoàng Như Tùng (Y sĩ Quân Y viện) đưa về quần tại Quân y viện Phan Thanh Giản Cần Thơ, ngày hôm sau người chị ruột của ông đã báo tin cho Bà Nguyễn Khoa Diệu Khâm, mẹ của Hải Quân Trung Tá Nguyễn Mạnh Trí từ Sài gòn dựng mộ bia cho ông. Đến năm 1984 được người em dâu và người cháu gái từ Sài Gòn xuổng Cần Thơ bốc mộ hỏa thiêu, tro cốt đem về Chùa Quảng Hương Già Lam, địa chỉ số 498/11 Đường Lê Quang Định Sài Gòn.

Image result for Tướng Trân văn Hai image

Tướng Phạm Văn Phú

4- Tướng Phạm Văn Phú Sư Đoàn 1 Bộ Binh Việt Nam Cọng Hoà 

Tướng Phạm văn Phú, ngày 29 tháng tư năm 1975 .Phạm Văn Phú tự sát bằng cách uống thuốc độc một liều độc dược cực mạnh ,được gia đình đem vào bệnh viện Grall và chết vào chiều 30 tháng tư năm 1975 sau khi Tổng Thống Dương Văn Minh đầu hàng!

Image result for Tướng Lê Nguyên Vỹ Image

Tướng Lê Nguyên Vỹ

5- Tướng Lê Nguyên Vỹ Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, ngày 30 tháng tư năm 1975 sau khi nhận lệnh của Tổng Thống Dương Văn Minh kêu gọi quân nhân kháng chính buông súng ,ai ở đâu thì ở đó. Tướng Vỹ cho binh sĩ treo cờ trắng trước cổng căn cứ và cho binh sĩ các cấp giải tán, sau đó Lê Nguyên Vỹ dùng khẩu Bereth 6.35 bắn vào đầu tự sát ở tại Bộ Tư Lệnh tại Lai Khê !

Related image

5 vị Hổ Tướng đã ghi tên tuổi vào trong sử sách 

Năm vị Hổ Tướng đã anh dũng tuất tiết đã làm nên một lịch sử oai hùng được ghi vào lịch sử ngàn đời bất diệt.

Một tháng tư đen thật đau đớn hờn vong quốc của người Việt Lưu vong.

Nguyên Chiếu 

Image result for 30 tháng 4 ngày đau thương của dân tộc image

 

Song ChiRFA http://www.rfavietnam.com/node/4416

Như rất nhiều người Việt Nam nói chung và người miền Nam nói riêng, cứ vào tháng Tư tôi thường có tâm trạng khá nặng nề khi nghĩ lại biến cố lịch sử năm 1975, và vận nước kể từ đó.

Tháng Tư năm nay càng đau hơn khi nhìn thấy cái bắt tay lịch sử của hai nhân vật đứng đầu Bắc Hàn, Nam Hàn, khi thấy một chế độ độc tài phi nhân, bị cả thế giới coi là man rợ hóa ra vẫn còn hơn Đảng Cộng Sản VN mấy cái đầu; đó là biết tự lực xây dựng quân đội, vũ khí hạt nhân cho mạnh để láng giềng dẫu có to xác, hung hăng hiếu chiến cũng không dám bắt nạt và không quyết thống nhất đất nước đến cùng bằng xương máu của nhân dân.

Sau chiến tranh thế giới lần thứ hai, thế giới có 3 quốc gia bị chia đôi là Đông Đức-Tây Đức, Bắc Hàn-Nam Hàn, Bắc Việt-Nam Việt, ngoài ra còn có Đài Loan cũng tự tách mình khỏi Trung Hoa đại lục để thành lập quốc gia riêng. Người Đức thông minh chọn con đường thống nhất đất nước trong hòa bình đã đành, Bắc Hàn và Nam Hàn cũng chỉ chiến tranh dữ dội trong 3 năm (1950-1953), nhờ thế mà Nam Hàn mới có thể phát triển thịnh vượng như ngày hôm nay, và ngày 27.4 vừa qua thì Chủ tịch Kim Jong-un của Bắc Hàn đã chính thức gặp gỡ Tổng thống Nam Hàn Moon Jae-in để đàm phán hòa bình lâu dài (tương lai của bán đảo Triều Tiên như thế nào vẫn còn là câu hỏi để ngỏ, nhưng thế giới có thể thấy rằng cả hai bên đều mong muốn giảm thiểu tối đa nguy cơ chiến tranh). Hay ngay cả Trung Cộng, xúi dân khác đánh nhau, cướp đảo cướp biển của dân khác thì được chứ cũng chưa dùng vũ lực để đánh chiếm Đài Loan vì “người Hoa không đánh người Hoa”.

Chỉ có Đảng Cộng Sản Việt Nam là nhất quyết thống nhất đất nước bằng chiến tranh, bằng máu, máu của chính người VN, quyết đánh Mỹ từ khi Mỹ chưa có mặt ở VN và đánh Mỹ khi Mỹ đã đi rồi, đánh đến cùng kể cả khi Hiệp định Hòa bình vừa được ký chưa ráo mực. Tất cả chỉ nhằm giành độc quyền lãnh đạo đất nước mà thôi.

Rốt cuộc sau 43 năm VN bây giờ như thế nào?

Đứng về phía đảng cộng sản, họ đã thắng một cuộc chiến. Để rồi đại bại trong hòa bình, và Tàu Cộng xâm chiếm biển đông; hải đảo và đất liền khắp nước Việt từ Bắc vào Nam. Dân tình sống trong cảnh lầm than điêu đứng. Hoá chất TQ tàn hại dân Nam….

Có người sẽ bảo sao gọi là thất bại khi mà hai mục đích tối thượng đối với đảng cộng sản họ đã làm được: giành toàn quyền lãnh đạo đất nước bằng mọi giá, và giữ được quyền lãnh đạo đó, cũng bằng mọi giá. Sau 43 năm, họ vẫn giữ được chế độ, và đất nước bây giờ là tài sản riêng của đảng, muốn sử dụng, khai thác, cầm cố, cho vay…thế nào tùy ý. Hơn 90 triệu nhân dân thì trở thành đàn cừu ngoan ngoãn, muốn bóc lột, trừng phạt thế nào cũng được.

Song, thắng một cuộc chiến để rồi đi ngược lại toàn bộ lý tưởng, lý thuyết, lý luận, mục tiêu chiến đấu ngày xưa cho tới mô hình xây dựng đất nước tương lai mà họ tự vẽ ra trước kia, là thất bại.

Thắng một cuộc chiến, thống nhất được giang sơn nhưng không thống nhất được lòng người, hay nói cách khác, không thu phục được nhân tâm đại đa số nhân dân, ngược lại, thời gian càng lùi xa thì lòng dân càng chia rẽ, oán hận, là thất bại.

Thắng một cuộc chiến nhưng không làm cho đất nước giàu mạnh, người dân có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, thậm chí, ngay sau khi cuộc chiến vừa kết thúc chưa bao lâu, người Việt đã ồ ạt bỏ nước ra đi và suốt hơn 40 năm, dòng người ra đi chưa bao giờ dừng lại, là thất bại.

Không những thế, đảng cộng sản đã thực sự trở thành một đảng cầm quyền phản bội. Phản bội lý tưởng, phản bội nhân dân, phản bội đất nước. Làm mất thêm một phần lãnh thổ lãnh hải và để đất nước lún sâu vào vòng lệ thuộc với Trung Cộng.

Đứng về phía người dân VN, dù ở bên thắng cuộc hay bên thua cuộc, cũng đều đại bại. Nhưng sau 43 năm, chúng ta càng là một dân tộc thất bại vì vẫn để cho một đảng cầm quyền độc tài tham nhũng tiếp tục tồn tại, tàn phá đất nước.

Cái giá máu xương phải trả cho cuộc chiến 20 năm đã quá đắt. Lại càng đắt gấp bội, tính cả vốn lẫn lãi suất, sau 43 năm.

Cả một cuộc chiến tranh dài, máu người Việt từng chảy thành sông, xương phơi thành núi, đất nước tan hoang, mọi giá trị vỡ nát… Bên nào cũng thua, từ người Mỹ, người Việt cho tới đảng cộng sản. Rốt cuộc ai thắng? Trung Cộng. Từ chỗ không một mảnh đất cắm dùi trên biển Đông, khởi đầu là đánh chiếm Hoàng Sa rồi một phần Trường Sa và bây giờ thì toàn bộ khu vực biển Đông này gần như đã trở thành ao nhà của Trung Cộng, với Hoàng Sa, Trường Sa và cảc đảo nhân tạo trở thành những căn cứ quân sự, hải quân vô cùng vững chắc; đáng nói hơn, Bắc Kinh chưa cần đánh mà từ lâu nay đã có thể khống chế VN từ ngoài khơi cho tới trên bờ, từ Nam chí Bắc cho tới toàn bộ Bộ Chính trị của Hà Nội!

Khóc lên đi ! hỡi quê hương yêu dấu…(tựa tiếng Việt cuốn tiểu thuyết “Cry, the Beloved Country” của nhà văn Nam Phi Alan Stewart Paton (1903 –1988)!

Song Chi – RFA

Leave a Reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.