
Nguyễn Mạnh Hoằng: Căn nhà đã mất vào tay cộng phỉ.
Căn nhà đã mất về tay Cộng phỉ (Nhà có hàng rào sắt xanh)
Nhà ta đó !
Dựng bằng mồ hôi, xương máu,
Không dựng bằng tiền bạc hôi tanh .
Ta chẳng là người chiến sĩ hùng anh
Mà chỉ là thằng lính quèn giữ nước .
May nhờ tay người đàn bà đảm lược
Vất vả chồng con , rau muối ngô khoai .
Chắt chiu vay trả, rồi lại trả vay .
Chẳng quản ngại : mòn gót giầy bôn tẩu .
Mong ánh mặt trời trên cao soi thấu
Để đàn con môi mỉm được nụ cười .
Nhà ta đó, ai ơi!
Em là thiên đường ru trẻ thơ vô tội ,
Vuôn xới tình người , cho thân cò lăn lội ,
Trĩu nặng cơn mưa, ủ cánh con khô
Khi cha mang súng đạn khắp hải hồ.
Phó thác mệnh trời trong niềm nhung nhớ .
Nhà ta đó!
Kỷ niệm tràn đầy , chuyện trò rộn rã.
Vui đàn con nhỏ, gắn bó thương yêu
Em ngã chị nâng ,
Chị buồn em dỗ ,
Đơn sơ như hoa vàng mấy độ
Đom đóm lập loè soi sáng tối tăm .
Nhưng rồi, cái nhà ta đó !
Không sang tên mà đổi chủ !
Không văn tự mà bán bán, mua mua !
Rồi cũng sổ vàng sổ đỏ.
Chính là một thiên đàng bỏ ngỏ
Dụ quỷ ma từ miền Bắc vô Nam.
Vì ngải bùa gây mờ mắt, tối tăm
Gán tên nhà là của thằng Mỹ Ngụy !
Chiếm rồi sẽ để chôn bè Cộng khỉ
Nhà ta đó!
Mà không phải nhà ta nữa ?
Em vẫn như xưa, khác vài lằn vôi vữa ,
Dáng u buồn, nỗi nhớ khôn nguôi .
Ta thăm em, dù chỉ một lần thôi
Trong vai khách lạ, nom nom, ngó ngó .
Em khóc cùng ta, dằn cơn nức nở .
Bức tường kia, in dấu vết tay ta .
Trần loang sơn, là việc của đàn bà
Tay áo sắn, thí công thay nam giới .
Lầu cao kia mỗi đêm ta mong đợi
Đàn cút con mổ vỏ chào đời.
Bếp lửa hồng reo át giọng trẻ cười.
Dàn tủ nọ xếp hàng đầy kỷ vật .
Ta đã giấu hai cây súng thật
Để phòng hờ cò siết trúng tụi bay .
Nuối tiếc thời gian, hận vẫn dâng đầy !
Nhà ta đó !
Mà không phải nhà ta nữa
Sát nách ông bà, lũ cháu chạy quanh
Quà cháu ngoan dù chiếc bánh đậu xanh
Nhưng lại chứa tràn tình thương biển cả
Hình bóng qua rồi, sao châu rơi lã chã
Về thăm em trong một cảnh ngỡ ngàng
Mơ một ngày quét sạch lũ sói lang .
Ta cùng em, thủa ban đầu chung sống .
Seattle ngày 7 tháng 8 năm 2009
Nguyễn Mạnh Hoằng
Cảm xúc nhìn bức hình mới chụp căn nhà cũ
Và nhớ chuyến về thăm duy nhất năm 1995