
Toàn Không: Vua A Dục hành hương và cho xây cất Tháp, Miếu tại các nơi Phật tích.
Vua A Dục, một cư sĩ Phật tử có công lớn hộ trì chánh pháp
Vua A Dục đem bốn vạn binh cùng các thứ cúng dàng hương hoa, phướn, bảo cái, lọng, kỹ nhạc để cùng Tôn giả khởi hành đến chỗ Đức Phật đản sinh, nhà Vua lễ lạy cúng dường, xong liền cho dựng Tháp Miếu thờ Phật.
Kế đó Tôn giả đưa Vua tới cội cây Bồ Đề nơi Phật thành Đạo và bảo rằng:
– Tại gốc cây này, đại Bồ Tát do sức Từ Bi tam Muội phá quân Ma, đắc Vô thượng Chính Đẳng Chính Giác.
Vua cúng dường: vô lượng trân bảo và các thứ, cùng cho dựng Chùa Miếu lớn thờ Phật.
Tôn giả dẫn Vua đi các nơi và chỉ:
– Chỗ này Tứ Thiên Vương mỗi vị ôm một cái bát đem dâng cúng, Phật hợp lại thành một bát.
– Tại đây Đức Như Lai nhận những bữa ăn cúng dàng của anh em khách lái buôn.
– Nơi này khi Đức Phật đến nước Ba la Nại, có ngoại đạo Bà la Môn A thời Bà đến hỏi Đạo.
– Nơi đây là vườn Lộc Uyển, chỗ ở của các Tiên nhân, Như Lai đến ở trong đó vì năm vị Tỳ kheo đầu tiên này, ba lần chuyển mười hai hành Pháp luân.
Lần lượt Tôn giả dẫn Vua đến những nơi ấy và giải thích tường tận, nhà Vua cúng dàng những nơi ấy đủ thứ, và cho xây Tháp Miếu thờ Phật. Rồi Tôn giả đưa Vua đi tiếp đến các nơi khác như:
– Chỗ này Phật hóa độ cho Tiên nhân Ưu Lâu Tần Loa Ca Diếp.
– Nơi đây Phật nói Pháp cho Vua Bình Sa, Vua thấy được chân lý, cùng với vô số nhân dân và Chư Thiên đắc Đạo.
– Chỗ này Như Lai thuyết Pháp cho Trời Đế Thích cùng với tám vạn bốn nghìn Chư Thiên.
– Nơi đây Như Lai thị hiện thần lực biến hóa các thứ chưa từng thấy.
– Chỗ này Thế Tôn lên cung Trời Đao Lợi vì Mẹ thuyết Pháp, khi trở lại đem vô lượng chư Thiên xuống nhân gian.
Mỗi nơi Vua đều cúng dàng và cho xây Tháp Miếu thờ Phật, khi đến nước Câu Thi La Kiệt, nơi đây Thế Tôn làm xong Phật sự, nhập vô dư Niết Bàn, Vua nghe xong buồn bã, đau xót vô cùng đến ngất xỉu trên đất. Hồi lâu tỉnh lại, Vua bật khóc nức nở, nước mắt ràn rụa. Vua cúng dàng đủ thứ, và cho xây dựng Tháp Miếu lớn thờ Phật, Vua thưa với Tôn giả:
– Ý tôi muốn được thấy các tháp thờ các đại đệ-tử của Phật, muốn cúng dường Xá Lợi các Ngài, xin Tôn giả chỉ cho.
Tôn giả Ưu Ba Quật Đa khen ngợi Vua:
– Lành thay! Lành thay! Đại Vương phát được diệu tâm như thế.
Rồi Tôn giả dẫn Vua tới nước Xá Vệ, vào tịnh xá Kỳ Hoàn, đưa tay chỉ Tháp nói:
– Đây là Tháp Tôn giả Xá lợi Phất, là vị Pháp Vương thứ nhì (sau Đức Phật) tùy chuyển Pháp Luân, trừ trí tuệ của Như Lai ra, tất cả trí tuệ chúng sanh chỉ bằng một phần mười sáu trí tuệ của Tôn giả Xá lợi Phất mà thôi.
Nhà Vua vui mừng vô hạn, đặt lên mười muôn lượng trân bảo cúng dường Tháp Tôn giả Xá lợi Phất, và nói kệ:
Con lạy Xá lợi Phất,
Giải thoát mọi sợ hãi,
Danh đồn khắp thế gian,
Trí tuệ không ai bằng.
Kế tiếp, Tôn giả dẫn Vua và chỉ Tháp Tôn giả Đại Mục kiền Liên và nói:
– Vị này thần túc bậc nhất, lấy ngón chân ấn trên đất, đất liền chuyển động; đến Long Cung hàng phục Long Vương; đến cung Trời Đế Thích dùng ngón chân đẩy nhẹ ngôi Đường Quán làm đảo lộn rung chuyển, khiến các Thiên nữ hoảng hốt sợ hãi.
Vua đặt lên mười vạn lượng trân bảo cúng dường Tháp Tôn giả Đại Mục kiền Liên, và ca ngợi bậc thần túc bậc nhất; tiếp đến, Tôn giả đưa Vua đến núi Kê Túc nói:
– Tôn giả Đại Ca Diếp ít muốn, biết đủ, được Như Lai chia cho nửa tòa ngồi và tặng áo Tăng già Lê. Ngài được Phật trao truyền Chính-pháp Nhãn tạng, Niết Bàn diệu tâm và làm Tổ thứ nhất, Ngài rất thương xót chúng sanh, lại có công hưng lập chính Pháp kiến lập kinh Phật. Ngài có đại nguyện ngồi nhập thiền định trong núi này để chờ ngày đức Phật Di Lặc ra đời.
Nhà Vua cúng dường mười vạn lượng trân bảo, và cho lập Miếu thờ; Tôn giả Ưu Ba Quật Đa dẫn Vua đến Tháp Tôn giả Bạc câu La gần đấy và nói:
– Tôn giả này bậc nhất không bệnh tật, lặng lẽ không lời, chẳng nói cho ai một câu Pháp.
Vua bảo tuỳ tùng:
– Đem một tiền cúng dường cho Tôn giả này, vì không ích gì cho đời nên cúng ít.
Bấy giờ đồng tiền tự nhiên trở lại chỗ Vua, các quan Đại thần trông thấy thế cho là việc hy hữu lạ lùng, và tất cả đồng loạt lên tiếng khen:
– Ồ! Tôn giả, Ngài ít muốn, biết đủ, đến nỗi chẳng cần một tiền!
Tôn giả lại dẫn Vua đến chỉ Tháp Tôn giả A nan Đà và nói:
– Tôn-giả này là Thị giả của Phật, đa văn bậc nhất, trí nhớ số một, biện tài như nước chảy, khéo biết tâm ý chư Phật, được Phật khen ngợi là tối thắng, có công kết tập Kinh Phật, và là Tổ thứ hai lưu truyền Phật Pháp.
Vua liền cúng dường một trăm vạn lượng trân bảo, vì cho là có công đức nhiều hơn các Tôn giả khác, và Vua nói kệ khen:
Đèn Pháp còn ở đời,
Dứt lòng si tối này,
Đều nhờ nơi Tôn giả,
Vì thế cúng dường hơn.
Sau khi đã tham bái cúng dàng các vị đại đệ tử Phật xong, Vua A Dục hướng về Tôn giả Ưu Ba Quật Đa, chắp tay vái rồi nói kệ :
Vâng Pháp đệ tử Phật,
Thực hành các lễ tiết,
Nay tôi đã làm hết,
Cúi đầu trước Tôn giả.
Nhờ ân lực Tôn giả,
Chóng được lợi lành lớn,
Nay thấy việc thắng diệu,
Do đây phân biệt Pháp.
Sau khi dẫn Vua đi tham bái các nơi thắng tích như thế đã nhiều tháng trôi qua, Tôn-giả Ưu Ba Quật Đa từ biệt trở về núi; từ bấy giờ, Vua A Dục thường đến cúng dàng nơi cây Bồ Đề Đạo tràng.