
Nói với hoài Ngô hãy trả lại lịch sử và sự thật cho Phật giáo – Quang Phục Võ Văn Sáu: HUYỀN THOẠI VỀ LÃNH TỤ ANH MINH NGÔ ĐÌNH DIỆM
Nhà Biệt giam P42 gần sở thú Sài Gòn của Ngô Đình Nhu (Photo Courtesy from LIFE, 2-11-1963) và Di tích Nhà tù “Chín Hầm” của Ngô Đình Cẩn tại Huế
Lời Tòa Soạn: Những ngày qua trên diễn đàn mạng yahoo luân chuyển những bài viết tôn vinh cố Tổng Thống Ngồ Đình Diệm mang nội dung cáo buộc cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là nguyên nhân làm mất Miền Nam 30-4-1975; Thích Đôn Hậu, Huyền Quang, Quảng Độ là những tên Việt Cộng nằm vùng; Thích Quảng Đức bị tẩm xăng đốt cháy!
Tiếng Lòng Ta với chủ trương, đường hướng tất cả cho Đạo pháp và Dân tộc không chấp nhận Cộng sản, do đó bắt buộc chúng tôi phải lên tiếng, không thể làm ngơ trước những cáo buộc vô bằng!.
Phật giáo luôn đi tiên phong qua các thời kỳ Quốc nạn và Pháp nạn. Từ thời Đinh, Lê, Lý Trần Lê, Đệ I , Đệ II Cộng Hòa và suốt hơn 43 năm qua, kể từ khi Cộng sản cưỡng chiếm Miền Nam 30-4-1975, Phật giáo đã khởi động các cuộc xuống đường, tự thiêu phản đối nhà Cầm quyền CSVN. Xin dẫn chứng một số dữ kiện tiêu biểu:
– 12 Tu sĩ Phật giáo tự thiêu tại chùa Dược Sư Cần Thơ ngày 22-11-1975,
– Ngày 06-04-1977, CSVN bắt giữ giam cầm các vị lãnh đạo Phật Giáo: HT Thích Huyền Quang, HT Thích Quảng Độ, HT Thích Thuyền Ấn, TT Thích Thông Bửu, TT Thích Thông Huệ, TT Thích Thanh Thế…
– Lời kêu gọi bảo vệ nhân quyền của Viện Hóa Đạo gởi nhà Cầm Quyền CSVN vào ngày 09-06-1977.
– Ngày 13-4-1978 HT Thích Thiện Minh bị bắt giam
– Ngày 17-10-1978, CSVN bức tử HT Thích Thiện Minh
– Ngày 28-10-1978, HT Thích Đôn Hậu viết thư phản đối nhà cầm quyền CSVN.
– Ngày 06-01-1993, 56 Tăng sĩ Huế gởi Kiến Nghị đến nhà cầm quyền CSVN
– Ngày 6-4-1993, Huynh trưởng Phạm Gia Bình tự thiêu phản đối nhà cầm quyền CSVN đã vi phạm quyền và tự do tôn giáo tại Việt Nam
– Ngày 24-5-1993, 20 Tu sĩ và 40,00 Phật tử đã biểu tình tại Huế.
Điều cần nói và phải nói với những người Hoài Ngô, vào thời điểm kể trên là lúc CSVN chưa bang giao với thế giới bên ngoài. Sau này có thêm linh mục Nguyên Văn Lý, Phan Văn Lợi. Khi Hoa Kỳ bãi bỏ lệnh cấm vận từ đó mới xuất hiện các nhà đấu tranh dân chủ và có thêm các vị linh mục Kito giáo hưởng ứng phong trào dân chủ cho Việt Nam.
Trong công cuộc giải trừ quốc nạn và pháp nạn, Chư Hòa Thượng Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ bị CS giam cầm từ nhà tù nhỏ sáng nhà tù lớn suốt bao thập niên. Hiện nay HT Thích Quảng Độ vẫn còn bị quản thúc, quản chế, mà các ông bà hoài Ngô buộc cho quý Ngài là Cộng sản, thì chúng tôi không biết quý Ông, Bà khi đập tay vỗ ngực một cách mạnh bạo, miệng như hét vào tai người rằng “lỗi tại tôi mọi đàng” thì lúc đó có tưởng nhớ gì đến Đấng Toàn Năng của quý ông bà không? Hay chỉ là lời ngân vang cho có, mà dám cáo buộc cho cuộc tranh đấu của Phật giáo 63 là nguyên nhân làm mất Miền Nam!? Trong khi nay người ta đã quá rõ qua các hồ sơ giải mã, chính người bạn đồng minh Hoa Kỳ cúp viện trợ súng đạn, quân trang quân dụng, lương thực buộc chúng ta phải đầu hàng Cộng sản!.
Phật dạy: Người con Phật phải biết trọng Tứ ân, đó là ân đối với Quốc gia Dân tộc, Thầy Tổ, Cha Mẹ và những người mình mang ơn. Trước thực trạng Quốc nạn và Pháp nạn bức thiết, đã có biết bao người đã phát nguyện tự thiêu như dữ kiện minh chứng ở trên, chứ không phải riêng ngọn lửa từ bi của Cố HT Thích Quảng Đức vào thời pháp nạn 63 mà saoquý ông bà hoài Ngô có thể nhẫn tâm xuyên tạc bôi bẩn hình ảnh Ngài!?
Một điều đáng buồn hơn nữa, một số các ông bà hoài Ngô chống Cộng thì ít, mà chống Phật giáo thì nhiều, khi bình luận về Phật giáo mà không hề tham khảo hay có chút kiến thức hiểu biết về Phật giáo, dám bảo rằng đã chánh pháp sao còn pháp nạn????”
1. Phật giáo không tin vào thương đế! Không tin có một đấng mày râu nào có quyền năng đẻ ra vũ trụ loài người, rồi từ 2 con người: Adong và Ava được nặn ra để làm công việc truyền giống, sanh con đẻ cái, dần dần tràn ngập quả địa cầu. Tính theo dân số ngày nay đông đảo nhất là Tàu Cộng với trên 1 tỷ rưỡi người, chưa kể đến những sinh vật mang những hình thù dị biệt khác nhau! Ngược lại về nhân sinh quan thì Phật giáo tin vào NGHIỆP DUYÊN và đạo một thể với dời, do đó, có chánh pháp thì phải có tà pháp. Vậy hỏi tà pháp ở đâu ra? Chính từ bản chất kẻ tà đạo tham, sấn, si, mạn nghi, kiến thủ, kiến chấp mà ra, để rồi đi ngược với lời Phật dạy, hủy hoại chánh pháp nhà Phật.
2. Dù không nói các ông bà hoài Ngô cũng đã quá rõ, bọn Việt Cộng ác ôn mới xuất hiện sau thời Pháp thuộc! Vậy, nếu thực là người yêu nước chúng ta phải hỏi đại nạn cho đất nước Việt Nam bị nô lệ giặc Tây 100 năm do đâu mà có? Có phải chăng chính Thực dân Pháp đã mang Kito Giáo du nhập vào Việt Nam và dùng Kito Giáo làm yêu sách hàng đầu nhằm bành trướng một chế độ thực dân trên quê hương ta không? Để cho tên đại tội đồ Hồ chí Minh lợi dụng lòng yêu nước đưa dân tộc Việt Nam vào thảm cảnh ngày nay!.
3. Dù thời bấy giờ Pháp tuy có súng đạn, nhưng với địa thế cách xa Việt Nam nửa quả địa cầu, hơn nữa vùng cao nguyên Việt Nam với núi đồi trùng trùng, rừng rậm hiểm trở, nên khó có thể áp đặ t một chế độ thực dân vào Việt Nam được. Thực vậy, thực sự không phải dễ, nếu không có những kẻ nội trùng tiếp tay cho Thực dân Pháp! Mà những người đó là ai? Chính là những người theo Pháp, trong số đó đáng kể có TT Ngô Đình Diệm. Đó là Ngài Tổng Thống mà quý vị hoài Ngô cho là anh minh đã từng quỳ dưới chân vua Bảo Đại thề trung thành cho đến chết, nhưng lại phản vua!
Để phản ảnh thêm phần sự thật, Ban biên tập Tiếng Lòng Ta xin giới thiệu bài viết Huyền Thoại Về Lãnh Tụ Anh Minh Ngô Đình Diệm của Quang Phục Võ Văn Sáu – Tiếng Lòng Ta.
HUYỀN THOẠI VỀ LÃNH TỤ ANH MINH NGÔ ĐÌNH DIỆM
Ngô Đình Diệm và cả dòng họ Ngô của ông ta, toàn là một lũ Việt gian, phản dân hại nước… thì tướng Trần Thiện Khiêm hay bất cứ ai, kể cả CIA, cũng có quyền giết chết, Quốc dân Việt Nam vô cùng biết ơn. Cái chết của ông ta cũng như cái chết của tên độc tài khát máu Saddam Hussein của Iraq , hay Gaddafi của Libya vậy, chứ có gì mà phải thương tiếc, khóc lóc… kiểu nước mắt cá sấu ?
Ngô Đình Diệm có công lao gì ? Bản chất là một tên Phản Bội gia truyền. Làm tôi tớ cho Pháp, được đào tạo trở thành Tri Huyện trung thành với giặc Pháp đàn áp những người yêu nước chống Pháp, sau được Pháp tiến cử làm quan Thượng Thư.
Vua Bảo Đại Nguyễn Phúc Vĩnh Thụy bị truất phế
Rồi lại PHẢN Pháp theo Nhựt (hồi ký Việt Nam Nhân Chứng – Trần Văn Đôn). Khi Nhựt đầu hàng, Pháp quay trở lại Đông Dương truy lùng Diệm, may nhờ người Mỹ cứu đưa về Mỹ để cho Hồng Y Spellman nuôi nấn, dạy dỗ… Cho tới năm 1954, người Mỹ lại bồng Diệm từ Mỹ đưa về nước, vận động với Pháp để Bảo Đại cho làm Thủ tướng. Sau lại PHẢN BỘI Bảo Đại lên làm Tổng thống “tự phong” không do dân bầu.
Cuối cùng Diệm lại âm mưu PHẢN BỘI Mỹ…định bắt tay với VC để đuổi Mỹ. Quân Đội VNCH bắt buộc phải đứng lên làm Cách mạng lật đổ bè lũ Cần Lao độc tài gia đình trị gian ác, phản quốc. Xin đừng có ai đổ thừa cho CIA và người Mỹ. Chính Ngô Đình Diệm rước Mỹ vào VN năm 1954 chứ ai ? Người Mỹ muốn Diệm chống Cộng. Nhưng thực chất Diệm chính là con đẻ của Vatican. Diệm chỉ lợi dụng người Mỹ để lên nắm quyền. Khi đã củng cố được quyền hành, diệt xong các đảng phái và đối lập rồi, gia đình họ Ngô liền quay ra tìm cách đuổi Mỹ… theo ý đồ của Vatican để sống chung hoà bình với CS.
Vậy ai chính là kẻ đỡ đầu cho hành vi phản nghịch của Diệm phía sau, nếu không là Vatican và Pháp ?
Hồng Y Spellman và TT Ngô Đình Diệm
Khi về nước chấp chánh 7-7-1954, Diệm đề ra 3 mục tiêu hành động cách mạng : “Bài Phong, Đả Thực, Diệt Cộng”. Ai mà không ủng hộ ? Thế nhưng khi đã trở thành Tổng thống, Diệm hành động trái ngược lại hết.
1.-Phong kiến còn hơn cả phong kiến (Gia đình trị, các người anh em ông Diệm mỗi người lãnh chúa một vùng, suy tôn Ngô Tổng thống muôn năm…).
2.-Thực dân còn hơn cả Thực dân (lần hồi thâu tóm toàn bộ nền kinh tế quốc dân vào trong tay gia đình và Đảng Cần Lao, như vận tải đường bộ, hàng không, hàng hải, nhà phát hành thống nhứt, độc quyền khai thác gỗ rừng, Ngô Đình Cẩn xử dụng tài nguyên quốc gia xây Khu An Dưỡng (Nhật Ký Đỗ Thọ)…
3.-Còn vấn đề Diệt cộng ra sao ? Khi mới lên chấp chánh, thì Diệm cho mở chiến dịch Tố Cộng thật rầm rộ và được nâng lên hàng ”Quốc Sách”. Nhưng khi đã trở thành Tổng thống rồi thì chấm dứt chiến dịch “Tố Cộng”, quay ra “thả cộng” vào rừng (trường hợp điển hình như Nguyễn Hữu Thọ). Ra lịnh các tỉnh trưởng thu hồi vũ khí tự động của Bảo An, Dân Vệ để cho VC tha hồ hoạt động ở nông thôn (Hồi ký Công và Tội của Nguyễn Trân).
Trong hồi ký Một Kiếp Người của tướng Huỳnh Văn Cao còn tiết lộ nhiều điều kinh khủng khác về chuyện Dinh Độc Lập có dính líu với CS. Như việc tin dùng đại tá tình báo VC Phạm Ngọc Thảo. Đến nỗi tướng Paul Harkins còn tỏ ý nghi ngờ tổng thống Diệm là CS, vì bất cứ cuộc hành quân MẬT nào báo cho Dinh Độc Lập biết, thì VC đều biết trước !
Ngoài ra, chiến dịch thả Biệt Kích ra Bắc cũng bị CS biết trước ngày giờ và địa điểm đổ quân, mai phục bắt gọn. Chỉ có vài lần thoát, nhờ các phi công xin đổi địa điểm thả BK vào giờ chót vì lý do kỷ thuật, thời tiết… Nhưng rồi cũng bị VC săn đuổi diệt hết.
Người Mỹ rất cay cú chuyện này vì kế hoạch dùng BK đánh phá hậu phương miền Bắc bị thất bại hoàn toàn !
Vậy kẻ nào ở Dinh Độc Lập làm nội gián cho VC ? Xin đừng đổ thừa cho Vũ Ngọc Nhạ. Chỉ cần suy nghĩ một chút cũng nhận ra Nhạ chính là thủ hạ của Ngô Đình Nhu. Nhu dùng Nhạ núp dưới võ bọc “Cố vấn” để che mắt Tình báo Mỹ. Nhu là một tên cáo già đại quỷ quyệt, làm sao Vũ Ngọc Nhạ có thể qua mặt được Nhu ???
4.- Diệm là một kẻ cuồng tín tôn giáo. Hắn chỉ biết có “Chúa”. Diệm không thừa nhận Quốc Tổ Hùng Vương. Khi lên làm Tổng thống, Diệm liền hủy bỏ ngày nghỉ lễ Giỗ Tổ hàng năm, và cấm không cho tổ chức công khai Giỗ Tổ Hùng Vương.
Không công nhận Quốc Tổ Hùng Vương thì Diệm chính là tên Phản Quốc…chứ còn gì nữa?!
5.- Điều tối quan trọng nữa là, khi tuyên bố thành lập nền Cộng Hoà, Diệm hủy bỏ và thay thế toàn bộ luật lệ do thực dân Pháp và Bảo Đại để lại. Điều này rất đúng. Nhưng Diệm lại cố ý giữ lại “Dụ số 10” một cách bất hợp pháp! Chỉ vì “Dụ số 10” cho phép ông ta độc tôn “Tôn Giáo” (công nhận chỉ có Thiên Chúa Giáo); và độc tôn “Đảng phái” (công nhận chỉ có Đảng Cần Lao).
6.-TT Diệm chủ trương tiêu diệt Phật giáo : Để giải quyết vụ tranh chấp với Phật Giáo, TT Diệm lập ra Ủy Ban Liên Bộ do PTT Nguyễn Thơ cầm đầu đàm phán với Ủy Ban Liên Phái của Phật Giáo. Cuối cùng TT Diệm chấp thuận thoả mãn tất cả 5 nguyện vọng của Phật giáo trong đó có việc hủy bỏ Dụ số 10, đồng thời chuyển qua cho Quốc Hội xin hủy bỏ. Quốc Hội đã tiếp nhận và sẵn sàng đưa ra thảo luận…
Thế nhưng sau đó TT Diệm đổi ý: Đêm 20-8-1963, TT Diệm cho ban bố Lịnh Giới Nghiêm trên toàn lãnh thổ, đồng thời ra lịnh cho Quân Đội (LLĐB) mở cuộc Tổng Tấn Công các nhà chùa trên toàn quốc, bắt bỏ tù hàng ngàn tăng ni. Nếu Quân Đội VNCH không làm cuộc Cách Mạng ngày 1-11-1963 thì Phật Giáo đã bị nhà Ngô tiêu diệt hoàn toàn !
Hỏi có tên lãnh tụ quốc gia nào đại gian manh quỷ quyệt như Ngô Đình Diệm? Kẻ nào phản quốc hơn Diệm (chối bỏ Tổ Tiên)? Tội của hắn đáng chết cả trăm ngàn lần. Và cũng xin đừng đổ tội cho Ngô Đình Nhu hay các cấp dưới quyền : Chính ông Diệm mới là Tổng Thống, và dĩ nhiên ông ta phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trước lịch sử và dân tộc!
Bởi vậy, bây giờ kẻ nào còn tôn vinh tên đại phản quốc Ngô Đình Diệm tức là đã nhận giặc làm cha rồi vậy. Xin lỗi !
Bao lâu vấn nạn “Cần Lao” ở hải ngoại này biến mất thì may ra người Quốc Gia chúng ta mới tạo được sự đoàn kết Quốc Gia, Đoàn Kết Dân Tộc.
Huyền thoại về Ngô Đình Nhu
Cố vấn Ngô Đình Nhu và vợ Trần Lệ Xuân
Dưới thời Đệ Nhứt Cộng Hoà ở miền Nam, hầu như phần đông người dân đều biết rõ ông Ngô Đình Nhu, Cố vấn Chánh trị cho TT Ngô Đình Diệm là một kẻ nghiện ngập á-phiện, thâm hiểm khôn lường. Ông ta là một kẻ sắt máu, đam mê quyền lực đến độ điên cuồng, dám dùng tất cả mọi thủ đoạn để thu tóm trọn quyền lực vào trong tay dòng họ Ngô Đình. Thậm chí còn dùng cả bà vợ Trần Lệ Xuân làm “Mỹ Nhân Kế” để “mua chuộc” vua Bảo Đại; mua chuộc Đại sứ HK Nolting ; mua chuộc tướng Trần Văn Đôn; và thậm chí nhằm “khống chế” ông anh TT Ngô Đình Diệm (Đệ I Phu Nhân Trần-Lệ-Xuân)!!
Điều nầy không ai nghi ngờ: Một kẻ nghiện ngập á-phiện thì bất lực về mặt sinh lý, còn đầu óc thì trở nên hoang tưởng, bịnh hoạn. Điều rõ ràng là một khi quyền lực quốc gia mà lọt vào trong tay những kẻ nghiện ngập á-phiện thì sẽ gây ra những tai hoạ thật khó lường!
Trong sách “Việt Nam Máu Lửa Quê Hương Tôi” của tác giả Đỗ Mậu, trang 927 trích dẫn nguyên văn lời ông Nguyễn Đình Thuần, nguyên Phụ tá BT Quốc Phòng của TT Diệm, có nói như sau : “… Vào giai đoạn đó, Nhu sa vào vòng nghiện ngập, và điều đó đã đẩy ông ta đến những trạng thái cực đoan… Người ta bắt đầu thấy những dấu hiệu điên loạn trên mặt ông ta, nhìn bất động như kẻ mộng du với một nụ cười lạnh lùng cố hữu…
Sách: To Move A Nation
Royer Hillsman, trang 480. Double day and Co, Inc.
New Yord 1967
Xin hãy bình tỉnh suy nghĩ cho kỹ sẽ thấy.
Tất cả âm mưu khởi đầu từ cuộc “Trưng Cầu Dân Ý” truất phế Bảo Đại, ông Diệm “tự phong” làm tổng thống, thành lập nền Cộng Hoà…. Mặc nhiên vi phạm HĐ Geneva 54, tặng không miền Bắc cho Hồ Chí Minh, chia đôi đất nước VN vĩnh viễn… đều do bàn tay Nhu an bài.
Nhu cũng dùng Mật Vụ Cần Lao ám sát, thủ tiêu các nhà “đối lập”, tiêu diệt các đảng phái quốc gia…
Cũng chính Nhu, dùng chiêu thức lấy lòng CS Hànội : Mặc nhiên giao hẳn miền Bắc cho CS, để CS không “chiếu cố” tới miền Nam. Miền Bắc do Đảng CS cai trị; còn miền Nam do Đảng Cần Lao cai trị.
Nhu cũng áp dụng việc tổ chức guồng máy cai trị y như miền Bắc, có 2 “chánh quyền” song song : Đảng Cần Lao (mặt chìm)Lãnh Đạo Nhà Nước (mặt nổi), quyết định mọi đường lối & chánh sách, còn Nhà Nước – tức các cơ quan công quyền chỉ là “bù nhìn”.
Không ai ngạc nhiên, khi thấy tất cả mọi công văn, giấy tờ… trước khi trình TT Diệm đều phải qua văn phòng ông Nhu, và tất cả mệnh lệnh từ TT Diệm đưa ra, cũng phải báo cáo cho Nhu quyết định.
Trong hồi ký của cựu Dân biểu Nguyễn Trân có nói : “Suốt 9 năm cầm quyền, TT Diệm chưa bao giờ “họp Hội Đồng Nội Các”. Điều này đúng: Chính ông Nhu, trong cương vị Tổng Bí Thư Đảng Cần Lao, đã họp các Bộ Trưởng để trực tiếp ban chỉ thị ! ( Các vị Bộ trưởng nầy cũng chính là các Ủy Viên Trung Uơng Đảng Cần Lao Nhân Vị ).
Rõ ràng, y như báo chí Mỹ bình luận : Ông Nhu mới thực sự là nhà lãnh đạo miền Nam, còn ông Diệm chỉ là bù nhìn. Người Mỹ đã tìm mọi cách loại Nhu, yêu cầu TT Diệm cho Nhu đi lưu vong, v.v… Nhưng TT Diệm cương quyết không nghe!
Chính bà Nhu, trong chuyến đi gọi là “giải độc” sau cùng, bà cố vận động để người Mỹ ủng hộ Nhu, chồng bà lên làm tổng thống sau khi TT Diệm mãn nhiệm kỳ 2. Bà đại ý nói : “TT Diệm, nếu không có chồng tôi thì không thể lãnh đạo được đất nước. Ngược lại, nếu không có TT Diệm, chồng tôi vẫn lãnh đạo đất nước tốt như thường”. Nhưng bà Nhu đã không thuyết phục được người Mỹ. Do đó, Nhu quyết định chỉ thị cho Quốc Hội sửa Hiến Pháp để TT Diệm ứng cử thêm nhiệm kỳ thứ 3. Mặt khác Nhu đích thân đi gặp Phạm Hùng, xúc tiến mạnh việc đi đêm với CS Hànội, âm mưu đuổi Mỹ để 2 miền cùng sống chung hoà bình ! Đây cũng là đáp ứng đúng điều mong đợi của Vatican. Còn nhớ sau HĐ Paris 1973, có lần Vatican đã khước từ tiếp kiến “con chiên” Nguyễn Văn Thiệu, Tổng thống VNCH; ngược lại, sau đó ngài lại mở cửa hoan hỉ đón tiếp, “ôm hôn thắm thiết” cộng cái Nguyễn Thị Bình, Bộ trưởng NG của cái gọi là chánh phủ MTGPMN. Đó là một cái tát của “Giáo Hoàng” tặng cho chánh phủ và người dân VNCH!
Ngoài ra, không ít người Công giáo cho tới bây giờ vẫn ảo tưởng cho rằng chính sách của Vatican luôn luôn là “chống Cộng”. Đúng, nhưng… xưa rồi ! Hãy nhớ, “từ sau Công đồng Vaticano II năm 1962, Cộng-đồng mở màn cho kỷ nguyên tiến bộ, canh tân và hoà giải. Và người Cộng-sản là một trong những đối tượng lớn của cuộc hoà giải vĩ đại này” (Xem Tù Binh và Hoà Bình, PNN trang 408-409). Vatican đã thủ tiêu Hiến Chương VẠ TUYỆT THÔNG coi Cộng sản là kẻ thù, xoay qua nhìn nhận Cộng sản cùng là anh em, CS cũng là con cái của Chúa (sic)! Qua đó đủ hiểu, tại sao Vatican và Hội Đồng Giám Mục VN đã làm ngơ trước các sự đàn áp của CS Hànội đối với giáo dân trong nước hiện nay. Cụ thể hơn, tại sao các nhà thờ VN ở Mỹ “cấm” làm chánh trị chống Cộng và “cấm” treo cờ vàng Quốc gia tại các nhà thờ. Bây giờ lại cho “phục hồi tinh thần Ngô Đình Diệm” phá rối CĐVN hải ngoại và làm lợi cho CS Hànội ?
Trở lại việc Nhu chỉ thị cho Quốc hội sửa Hiến pháp để cho TT Diệm ra ứng cử nhiệm kỳ 3 đồng thời xúc tiến mạnh việc đi đêm với CS để đuổi Mỹ… Thế là ly nước đã tràn! Cách Mạng 1-11-1963 ắt phải nổ ra!!!
Không ít người cho tới nay vẫn còn thắc mắc, tại sao tối 1-11-1963 ông Cao Xuân Vỹ lại vào Dinh Gia Long đưa 2 ông Diệm-Nhu tới nhà Hoa kiều Mả Tuyên ở Chợlớn ? Theo hồi ký của Tướng Tôn Thất Đính cho biết nhà Mả Tuyên là một ổ tình báo CS. Có lẽ ông Diệm muốn nhờ Mả Tuyên bắt liên lạc với MTGPMN để đưa ông ta vào bưng biền nhưng bất thành ? Ngoài ra, cũng có dư luận cho rằng Mả Tuyên là tay chân của Nhu, và là “nguồn” cung cấp á-phiện cho Nhu ? (May ra ông Cao Xuân Vỹ có thể trả lời được các câu hỏi nầy!?).
Tóm lại : Cá nhân chúng tôi “thông cảm” cho quý vị “hoài Ngô” tiếc thương ông Diệm. Nhưng xin quý vị ấy phải hiểu rằng, ông Diệm là một vị Tổng thống, ông ta phải hoàn toàn chịu trách nhiệm. Cũng như tên tội đồ Hồ Chí Minh phải chịu trách nhiệm về những tội ác của hắn đối với dân tộc VN chứ không thể đổ lỗi cho đám đàn em. Lịch Sử là Lịch Sử. Chúng tôi không chấp nhận cái trò “đổi trắng thay đen”, cố tình bóp méo lịch sử “suy tôn” một kẻ bất tài… phản quốc làm “Anh Hùng Dân Tộc”, trong khi đó lại cố tình “vu cáo” hay “thoá mạ” các vị Tướng Lãnh Anh Hùng đã có công làm nên cuộc Cách Mạng Lịch Sử ngày 1-11-1963.
Qua những dữ kiện đã được trình bày cùng với rất nhiều tài liệu đã chứng minh, cho thấy chế độ Đệ I Cộng hoà của TT Ngô Đình Diệm đầy dẫy những bất công và áp bức, chà đạp lên cả phẩm giá con người, biến người dân trở thành “nô lệ”… khi bắt buộc mọi công dân phải sùng bái, suy tôn cá nhân mình. Cụ thể như khi vào rạp hát phải đứng nghiêm “chào cờ và hát bài suy tôn Ngô Tổng thống”; Khi vào gặp tổng thống phải bẫm gọi bằng “Cụ” (ở tuổi chưa tới 60); khi trở ra phải đi thụt lùi, v.v… Thử hỏi, trên thế giới nầy, có một vị lãnh tụ quốc gia nào (kể cả CS) có hành động coi dân như cỏ rác như thế hay không ?
Vậy thì những kẻ nào cam tâm cúi đầu chịu “Suy Tôn Ngô Tổng thống” thì kẻ đó chính là những tên “nô lệ” ! Bởi vì cho tới giờ phút nầy, đã có biết bao nhiêu sự thật được phơi bày ra dưới ánh sáng của mặt trời thế mà những kẻ hoài Ngô Đình Diệm vẫn vô tình hay cố ý giả vờ đui, điếc không nghe, không thấy !? Cụ thể như bà Ngô Đình Nhu, bà là người đàn bà đanh đá chua ngoa, đã cùng chồng gây ra biết bao nhiêu tội ác, góp phần không nhỏ làm sụp đổ chế độ Ngô triều. Ngay đến cha mẹ ruột của bà Nhu là ông bà Trần Văn Chương, đại sứ tại Hoa Kỳ và Quan sát viên tại LHQ… cũng từ chức để phản đối chế độ. Bà Nhu điên cuồng chống lại cả cha mẹ!
Thế nhưng, sau khi chế độ bị sụp đổ bà sống lưu vong qua Ý, lại chứng kiến cái cảnh 2 người con gái bị xe đụng chết, bà đã thấy rõ cái NGHIỆP BÁO. Bà đã sai con trai Ngô Đình Trác tới gặp Hoà thượng Thích Mãn Giác… tha thiết XIN LỖI Phật Giáo, xin lỗi quốc dân đồng bào miền Nam tha thứ cho bà. Bà và các con nhẫn nhục, an tâm sống cuộc đời lặng lẽ hầu như khép kín để ĂN NĂN SÁM HỐI.
Thế mà những kẻ hoài Ngô vẫn còn tiếp tục cái NGHIỆP ÁC của Ngô triều. Tại sao, nếu không vì theo lịnh của Vatican và CS Hànội?
Để kết luận : Thiết tưởng, bà Ngô Đình Nhu là một nhân chứng của lịch sử, có thẩm quyền nhứt để phê phán về chế độ mà bà đã dự phần gây tội ác đối với quốc dân đồng bào miền Nam. Nay chính bà đã XIN LỖI Phật Giáo, XIN LỖI đồng bào miền Nam. Vậy thử hỏi những kẻ hoài Ngô cùng dư đảng Cần Lao nay còn có tư cách gì để biện minh cho chế độ Diệm?
Hãy tỉnh hồn lại đi ! Lưới trời lồng lộng nhưng khó thoát !
Quang Phục Võ Văn Sáu