Minh Mẫn: “VÈO PHIẾN LÁ BAY” 100 Ngày Thầy phủi nghiệp.

TIẾNG LÒNG NGƯỜI, VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT

Mới đó mà đã 100 ngày Ân Sư phủi bụi trần thong thả về Tây. Nhà báo Minh Mẩn vừa là học trò vừa là cọng sự của Ngài đã thành kính ngưỡng vọng Tôn Sư qua tác phẩm VÈO PHIẾN LÁ BAY”

4..13

Vèo phiên lá, bóng câu, cơn gió thoảng

Nước đục trong một thoáng sát na thôi.

Lòng biển mặn ủ sâu niềm khát vọng

Cõi Ta Bà uy đức nở thơm hoa.

Nhân cách một thời toát hiện trượng phu đấng xuất thần đại sỹ;

Lời vang vọng từng cơn sóng âm trên giảng đường thuở ấy:

Và nụ cười đó niềm hoan hỉ vô biên;

Lòng bộc toạt thẳng thừng”ruột ngựa” xé đau ma chướng.

Thân đại thụ bao phen sương nắng,

gió mơn trớn từng lời vỗ về ngọt lịm,

cũng bao lần bão tố lay động cội già nua.

Có lúc sương pha mờ nhân ảnh,

lắm khi tỏa nắng rạng hướng dương,

người là ảo ảnh hay hiện thực,

cao thật cao mà lại thật gần.

Mộng và thực 93 năm tô bồi nhân cách,

một vết hằn khó tụ hội trăng rằm.

Mệt mỏi chồng chèo thuyền tế độ,

đồng liêu đồng đội vội ra đi

Khi bão tố bủa vây,

lắm người đến vây quanh

Tung hô chiếc ghế nặng mùi danh lợi;

Bao tấm lòng thủy chung khó tránh rẽ chia.

Suốt một đời hy sinh đơn độc,

khi nằm xuống ngàn chúc tụng yêu người.

Ôi một kiếp, phiến lá lênh đênh trên nước sóng,

Lắm lúc chìm mà lại trồi lên.

Thân bèo bọt đại dương nghiệp lực,

vẫn nở hoa giữa xanh biếc lục bình.

Tàn cuộc chơi nụ cười rạng rỡ,

Giữa bão giông lòng thanh thản an nhiên;

Giữa hận thù không còn lòng thù hận.

Lực vô úy là Pháp thí duy trì dòng Pháp lạc;

Thấp thoáng đó bóng người đang ngon giấc,

mắt vẫn tươi giữa vạn vật thêm tươi.

Trăm năm thiếu mà một đời thừa đức,

Thân trượng phu phúc chốc hóa tàn tro,

Rời kinh kệ rời xót thương bái biệt;

Kiếp hư vô ủ lạnh biển mặn tình.

Thoáng mà đã trăm ngày lìa thế,

sá gì đâu trăm kiếp bể dâu.

Đến rồi đi nhẹ như bông tuyết,

Sợ dau lòng sóng dậy kiếp sau.

Thôi Thầy nhé, Thầy đi trước đường mòn đã sẵn,

con theo sau cứ thẳng một chiều.

Khi mê Thầy đã dắt dìu.

Lẻ loi giữa nghiệp đa chiều con đi.

Lòng ngưỡng vọng cao đăng tịnh thổ.

Ngưỡng vọng bái Thầy một kiếp ân sư.

Thầy để lại, từng trang giấy thơm dịch thuật,

con chữ khắc sâu kiến thức vô biên.

Nhân cách, kiến thức, uy đức, can cường chấp vá vêt nứt truyền thừa,

Thầy trò thành bức tượng huyền ảo ngàn đời lưu tích đó –

Thầy tôi!

Minh Mẫn

100 Ngày Thầy phủi nghiệp.

Leave a Reply

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.